Tô Lan ngủ thêm nửa ngày, khi tỉnh dậy đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, ngồi dậy lười biếng nói: “Phất Đông giờ nào rồi?”
“Bẩm cô nương, đã giờ Dậu, nô tỳ mang đồ ăn tối về rồi.” Phất Đông đặt mấy món ăn kèm lên, lại đặt cháo trắng trước mặt Tô Lan.
“Chỉ có như vậy?” Tô Lan nhìn đồ ăn nhạt nhẽo trước mặt, không khỏi nhíu mày.
“Cô nương vừa đỡ bệnh, không thể ăn đồ dầu mỡ.” Phất Đông đương nhiên cũng biết cô nương nhà mình đang nghĩ cái gì: “Cô nương cố ăn một ngày, ngày mai nô tỳ sẽ mang đồ ăn ngon tới cho ngài.”
Tô Lan bất đắc dĩ, đêm nay nàng còn phải làm việc cho Lý Thừa Quân, không được ăn no lấy sức đâu ra, nhưng nhìn mấy món này, nàng lại không có cảm giác muốn ăn, thuận miệng gắp một đũa: “Dọn hết đi, ta có hơi mệt, muốn nghĩ thêm một lát, đêm nay ngươi không cần tới đây.”
Phất Đông cũng không biết cô nương nhà mình bị sao, đi ngủ không biết đêm ngày, nhưng nghĩ tới ban ngày Tô Lan phát giạn, Phất Đông cũng không dám nói thêm gì, thành thật mang hộp đồ ăn ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT