Nhìn thấy Tô Hành cởi giày, Tô Lan vội vàng ôm hắn lại, vội vàng nhét chăn, ho khan hai tiếng: "Không cần, ngươi nhanh chóng trở về đi, cha ngươi đi tìm sẽ lo lắng."
“Cháu đã nói trước với cha, đến chỗ cô cô rồi.” Tô Hành quyết tâm muốn ở bên cạnh Tô Lan, cúi đầu, bất an nắm chặt tay: “Mấy ngày trước cô cô đều không chịu tới tìm cháu, Hành Nhi cảm thấy nhất định là do mình đã làm sai chuyện gì khiến cô cô không vui.”
Tô Lan đột nhiên ngừng thở, nàng quên mất còn chưa tìm thằng nhóc này tính sổ, nhưng bây giờ cả người có liên quan đều ở đây, nói chuyện này có thể thích hợp không
“Không có, cô cô không giận ngươi.” Tô Lan khẽ cắn môi, cực kỳ không cam lòng.
“Nhất định là cô cô đang giận cháu, đã mấy ngày cô cô đều không chịu đi gặp cháu.” Tô Hành đau lòng: “Cô cô bị bệnh nhiều ngày như vậy chắc chắc vừa nhàm chán vừa khó chịu, cháu ở đây nói chuyện với cô cô, nếu không trong lòng sẽ rất áy náy.”
“Ngươi thật sự không cần áy náy ——” Tô Lan còn chưa dứt, chỉ thấy Tô Hành đột nhiên tránh khỏi tay nàng, nàng g phản ứng không kịp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT