Triệu Thính Khê ôm cổ Dương Thục Cầm, bà đứng không vững lại bị cô nhào đến nên lảo đảo vài bước.
“Buông tay ra!” Dương Thục Cầm vừa hét vừa kéo tay áo của cô.
Triệu Thính Khê vờ như không nghe vẫn ôm chặt bà, cô vùi đầu trên vai Dương Thục Cầm, giọng nói run rẩy, “Bà nội!”
Dương Thục Cầm đứng yên, để mặc cô ôm lấy bà. Qua hồi lầu bà vỗ về lưng cô.
“Nhóc con của bà, không có bà bên cạnh những năm đó con chịu khổ nhiều lắm phải không?” Dương Thục Cầm hỏi.  
Giọng bà không được dịu dàng hoặc bị khàn do nhiều năm mắng chửi. Nhưng Triệu Thính Khê cảm thấy rất dễ nghe, cô như được sống lại trong đêm hè lúc còn bé, bà vừa hừ cười vừa quạt dỗ cô ngủ.
Cô lén lút lau nước mắt, tủi thân gật đầu một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play