“Cô nói xong chưa? Xong rồi thì mời cô ra ngoài.” Thanh âm Triệu Thính Khê rất lạnh lùng, Vệ Ưu Tuyền dâng lên nỗi sợ hãi. Dù sao những gì nên nói thì cô ta cũng đã nói hết nên vội quay về phòng mình.
Triệu Thính Khê ngồi xuống giường, hai tai ù đi, trong đầu liên tục hiện lên những lời nói vừa rồi của Vệ Ưu Tuyền.
Thì ra thầy Từ mâu thuẫn với gia đình, ngay cả ngày bố ông qua đời cũng không về.
Khó trách sao năm đó ai cũng cảm thấy thầy Từ không giống với những giáo viên khác, ông nho nhã hiền từ, sủng nhục bất kinh*, trên người tỏa ra khí chất quý phái, không giống với ai trong huyện. Hóa ra là được giáo dưỡng nhiều năm ở nhà.
*Sủng nhục bất kinh: Dù trong hoàn cảnh khó khăn con người vẫn có thể bình tĩnh tiếp nhận..
Nhớ lại một người ôn hòa lễ độ như ông lại dùng phương thức biểu đạt quyết liệt như vậy để biểu đạt mong muốn của mình. Triệu Thính Khê vừa bất ngờ vừa thương xót, đồng thời sự hâm mộ với tấm chân tình ấy của ông.
Vậy còn anh thì sao, nếu đổi lại là Từ Thanh Xuyên thì anh sẽ làm gì? Triệu Thính Khê nghĩ ngợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play