Lung Thành đã hủy bỏ chính sách học lại. Cuối cùng Lưu Hòa đến khuyên Từ Ngộ đến Lộ Đảo học lại.
“Học là việc của chính bản thân mình, kiến thức sẽ thay đổi vận mệnh.” Thầy nói.
Nhân tiện, ông đưa cho cô tấm giấy khen mà mình đã cất trong ngăn kéo phòng làm việc suốt một tháng.
Kỳ thi Ngữ Văn cấp tỉnh, giải Nhì.
Cô là một trong số ít những học sinh ban tự nhiên học rất giỏi các môn xã hội, Lưu Hòa cực kỳ coi trọng cô, có những cuộc thi nào đều nói cho cô biết.
Thật ra ban đầu Từ Ngộ muốn học ban xã hội nhưng đáng tiếc cô đã bị Diệp Tinh bắt đổi sang ban tự nhiên, cuối cùng kỳ thi vào cấp 3 kết thúc, đến cơ hội chuyển lớp cũng không còn. Chỉ khi học tiết Ngữ Văn cô mới cảm thấy được an ủi một chút.
Điều khiến Từ Ngộ cảm khái đó chính là, khi cảm hứng văn chương của cô tuôn trào nhất cũng là khi tâm hồn cô đau đớn và suy sụp nhất. Có đôi lúc cô không thể nói rõ được thứ cảm xúc khổ sở này là tốt hay xấu, nó lấy đi niềm vui của cô nhưng đồng thời lại khiến cô nhận ra một năng lực khác của mình. Càng đau đớn khổ sở thì lời văn viết ra càng tuyệt vời. Việc dùng niềm vui, niềm hạnh phúc để đổi lấy khả năng viết lách này vừa làm nhiệt huyết cô nở rộ, đồng thời lại đang nhanh chóng nuốt chửng mạng sống của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT