Thế hệ cũ đã chứng kiến hết tất cả chuyện xưa ở Lung Thành. Nó đã thay đổi rất nhiều theo thời gian, mà thứ duy nhất không hề thay đổi ở thành phố này có lẽ chỉ còn lại Lung Khê – lặng im và lạnh buốt, âm thầm chảy xuyên qua thành phố này trong suốt nhiều thập kỷ.
Đồng thời cũng không thể đếm hết được đã có bao nhiêu sinh mạng kết thúc tại đây.
Lúc Từ Ngộ tìm được Trần Phóng, anh đang ngồi trên băng ghế dài ở phố tình nhân, đưa lưng về phía cô nhìn ra mặt sông Lung Khê. Bóng lưng cao gầy của thiếu niên hơi cong xuống dưới ánh nắng chiều màu cam đỏ, đồng thời cũng nhuốm chút mờ mịt lúc trời sắp tối.
Trong một chốc, Từ Ngộ không dám đến gần, bèn ngồi xổm xuống bồn hoa cách đó không xa nhìn Trần Phóng.
Chẳng biết anh đang nhìn hay suy nghĩ điều gì, rõ ràng khoảng cách giữa hai người rất gần, nhưng Từ Ngộ lại cảm thấy linh hồn anh đang ở một vũ trụ hết sức xa xôi.
Cô hoàn toàn không thể nào nhìn thấy rõ Trần Phóng hay bắt lấy anh, trơ mắt nhìn người đã từng vô cùng thân thiết với cô từ từ tách ra khỏi mình.
Đây mới là nhân quả chắc chắn phải xảy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play