Chu Tư Tư thoáng sững sờ.
Ngô Âm tưởng rằng mình đã bóc trần được thứ kinh khủng mà cô ấy đang che giấu, giọng điệu có chút đắc ý: “Trần Phóng một mực không để ý đến bất kỳ ai, chỉ có cậu là có thể đến gần cậu ấy, cảm giác này tốt lắm chứ gì? Có phải cậu cảm thấy mình rất giỏi, có thể trở thành người duy nhất đúng không?”
“Ngô Âm.” Chu Tư Tư cắt ngang lời cô ta. “Đừng có suy bụng ta ra bụng người. Cậu tưởng rằng ai cũng hèn hạ như cậu sao? Tôi sẽ không bị xúc phạm bởi những suy nghĩ xấu xa này của cậu đâu, nó chỉ cho tôi thấy thế giới cằn cỗi xấu xí của cậu mà thôi. Cậu đúng là một kẻ đáng thương.”
Những lời nói bình tĩnh và châm chọc của cô ấy khiến Ngô Âm nổi giận.
“Cậu vốn khinh ghét Trần Phóng, khinh ghét loại người như chúng tôi.” Ngô Âm nhìn Chu Tư Tư, ánh mắt đầy giận dữ. Cô ta không thể nói ra sự tủi thân ấm ức ẩn sau lời nói này là vì Trần Phóng hay là vì chính bản thân mình.
“Khoan đã.” Chu Tư Tư nói. “Cậu đừng có gộp chung Trần Phóng vào cùng loại với cậu, cậu không xứng.”
Cô ấy quét mắt nhìn từ trên xuống dưới Ngô Âm một lượt. “Có điều… Tôi quả thật rất coi thường cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT