◎ Mẹ giỏi quá đi ◎
“Đừng khóc.” Mục Thượng Hành cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt Ngô Túy.
“Đừng hôn.” Ngô Túy muốn đẩy anh ra nhưng không kịp.
Nước mắt mặn đắng thấm đẫm khóe môi, bờ môi anh hơi tê dại, Mục Thượng Hành bất chợt sửng sốt.
“Cay đúng không?” Hai mắt Ngô Túy đỏ hoe, nước mắt nước mũi không cầm được chảy ra ào ạt: “Đã nói anh đừng hôn rồi mà anh cứ không tin.”
Bầu trời vào lúc hoàng hôn của ngày đông xám xịt băng giá, che khuất đi vệt sáng màu cam của ánh chiều tà, những nhánh cây chi chít hai bên đường trở nên khô cứng. Rõ ràng là màn đêm đã buông xuống, nhưng chỉ cần người trước mắt cong môi nở một nụ cười nhẹ nhàng cũng đủ khiến cho Ngô Túy lập tức mở căng mắt lên cảm thấy cả thế giới như sáng bừng hẳn lên.
Mục Thượng Hành cúi xuống hôn, Ngô Túy chỉ sững sờ trong giây lát rồi đáp lại ngay bằng động tác nhiệt tình nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT