“Hình như tôi ngửi thấy mùi âm mưu.” Sherlock Túy nhăn mũi nhận ra mọi chuyện chẳng hề đơn giản chút nào.
“Tôi cũng cảm thấy khá kỳ quặc.” Thư ký Tư giành làm động tác sờ cằm trước Ngô Túy: “Thời điểm mà người phụ nữ này xuất hiện quá trùng hợp, hơn nữa cô ta không hề cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này, đây không phải là biểu hiện của một cô gái bình thường.”
“Tôi nghi ngờ cô ta có liên quan đến tổ chức sát thủ.” Thư ký Dương khoanh hai tay trước ngực, khuôn mặt chữ điền tràn ngập biểu cảm nặng nề: “Rõ ràng người phụ nữ đó có quen biết Mục tổng, hơn nữa sau cuộc tấn công lần này, tổ chức sát thủ không ra tay với Mục tổng nữa, đây chắc chắn không phải là trùng hợp ngẫu nhiên.”
Đôi mắt của Sherlock Túy chuyển động, bỗng nhớ tới ánh trăng sáng mà mình từng “mong nhớ khôn nguôi” kia.
Nếu là lý do này thì có thể giải thích được một vài chuyện.
Trong tiểu thuyết, Mục Thượng Hành không hề thay đổi đột ngột, bị ánh trăng sáng mê hoặc tới thần hồn điên đảo rồi vứt bỏ Ngô Túy Túy ngay. Mà là Mục Thượng Hành và ánh trăng sáng đã gặp nhau từ trước, tình cảm dần ấm lên, chỉ là Ngô Túy Túy lại không hề hay biết chuyện này thôi.
Có lẽ trong tiểu thuyết đã có điềm báo trước về chuyện này cả rồi, chỉ do Ngô Túy Túy không để ý. Còn Ngô Túy đọc tiểu thuyết nhưng lại không nhìn ra những chi tiết nhỏ mà tác giả đã vô tình tiết lộ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play