Phía sau bỗng truyền đến tiếng rung động quen thuộc. Mục Thượng Hành ngừng lại, có chút lưu luyến cắn nhẹ vành tai Ngô Túy. Anh lùi về sau mấy bước, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
Ngô Túy tranh thủ lúc Mục Thượng Hành xem điện thoại di động, điên cuồng chà xát cổ. Vừa nãy đúng là sắp ngứa tới tận tim luôn rồi! Dù đã chà đến đỏ hết cả cổ thì cậu vẫn cảm thấy cả người sai sai, chỗ nào cũng bất ổn.
“Tôi phải ra ngoài một lát.” Mục Thượng Hành cất điện thoại di động, vừa ngẩng đầu lên thì đã thấy cổ Ngô Túy đỏ ửng. Màu sắc bắt mắt này còn kéo lên đến tận mang tai.
“Mau đi đi!” Ngô Túy đúng là cầu còn không được. Nếu cứ tiếp tục thế này, nói không chừng người này sẽ làm ra chuyện gì đấy ghê gớm hơn cho mà xem. Nếu cậu lại bật ra mấy âm thanh kỳ quái, đáng xấu hổ kia nữa thì toang mất!
Mục Thượng Hành im lặng nhìn cái người đang nóng lòng muốn tống cổ mình đi, sắc mặt lạnh te ghé sát đối phương, hôn nhẹ mấy cái như chuồn chuồn lướt nước lên cái cổ đã đỏ bừng của cậu.
Còn ngứa hơn cả lúc nãy! Khuôn mặt Ngô Túy bắt đầu đỏ ửng vì cố nhịn. Mục Thượng Hành cúi đầu, hôn lên yết hầu của cậu. Ngô Túy vô thức nuốt nước miếng làm yết hầu hơi di chuyển, chủ động chạm yết hầu vào môi anh.
“Anh mau đi đi, công việc quan trọng hơn.” Ngô Túy thật sự không chịu nổi nữa, đẩy Mục Thượng Hành. Vừa tống được đối phương ra ngoài, cậu không nói câu nào đóng cửa cái rầầm!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play