◎ Tôi thấy anh đang muốn ăn đòn ◎
Sáng sớm hôm sau, Ngô Túy bị xách cổ áo ném lên trên xe, tôn nghiêm bảy mươi bảy kí lô không còn sót lại chút gì.
“Người khác toàn dùng ôm, không thì cõng cũng được.” Ngô Túy lầu bầu nói kháy, sửa sang lại quần áo nghiêm chỉnh: “Chả cho nổi chút mặt mũi nào, chờ sau khi tôi học được Luyện Thể, kiểu gì anh cũng phải khóc.”
“Chiều hôm nay có việc, cậu tự bắt xe buýt mà về.” Mục Thượng Hành ngồi ở bên cạnh, đưa cho Ngô Túy một chiếc thẻ xe buýt.
Ngô Túy nhìn chằm chằm vào thẻ xe buýt màu xanh dương, nhớ lại tình tiết bá tổng nạp cho kiều thê thẻ xe buýt một triệu trong tiểu thuyết tổng tài, cậu không nhịn được cầm thẻ xe buýt qua: “Anh nạp vào cho tôi bao nhiêu thế?”
“Thẻ xe buýt ngắn hạn mười lăm ngày, giới hạn đi xe là chín mươi lần.”
Không những giới hạn thời gian mà còn giới hạn cả số lần. Không khác gì đang lẳng lặng trào phúng thân phận hợp đồng lao động của Ngô Túy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT