◎ Nên trải nghiệm thì phải trải nghiệm ◎
“Theo quá trình nghiên cứu thị trường của ta, các quán trà sữa tại thời điểm này đã bước vào giai đoạn gần bão hòa, nên ta phải nắm bắt thời cơ thích hợp nhất.” Thảo nê mã tóm lấy đồ ăn trên bàn, cúi đầu nếm thử hoa cúc dùng để nấu lẩu: “Bởi vì bọn ta vốn không sống ở thế giới này, nên bọn ta có thể mở quán trà sữa cách đây 5 năm mà không gặp phải bất kỳ rào cản tâm lý nào.” 
“Nếu nói vậy thì Giang Nguyệt chính là Lâm Phong ư?” Ngô Túy ngồi trên ghế sô pha, một mình trò chuyện với thảo nê mã. 
“Nói một cách chính xác thì hắn là Lâm Phong ở tương lai.” Thảo nê mã lại bưng một đĩa ngó sen lên, nhai giòn rụm rôm rốp: “Vì lúc đó bọn ta gặp phải bọn người thu phí bảo kê, còn phải giúp đỡ những nhân viên không có nhà để về, thế nên Lâm Phong bắt đầu mở lớp dạy bọn họ luyện thể, lúc bấy giờ người đến xin nhập học càng ngày càng nhiều, không ngờ nó cứ chậm rãi phát triển cho đến mức như hiện giờ.”
“Bây giờ ngươi còn dùng bữa được luôn này.” Ngô Túy nhìn chằm chằm vào đĩa ngó sen đã trống rỗng, thành công đổi đề tài. 
“Bác sĩ nói lượng đường trong máu, huyết áp và mỡ máu của ta hơi cao, nên ta phải ăn thanh đạm hơn.” Thảo nê mã tiếp tục vớ lấy một đĩa rau xà lách lên và bắt đầu nhai nhóp nhép. 
Trên bàn lẩu, Liên Vô Thanh nhìn nhóc con rồi cười đầy ẩn ý, nhóc con chớp mắt lia lịa, ngây thơ (vô số tội) cười đáp lại. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play