Sau Khi Xuyên, Tôi Nhặt Được Một Nam Chính Điên Khùng

Chương 2: Không như dự định


8 tháng

trướctiếp

#3

Thật ra gu đọc truyện của Cố Tịch An không phải là mấy cái kiểu như này, cậu hay đọc trinh thám, kinh dị, hoặc là tâm lý tội phạm.

Lần này cậu đọc bộ tiểu thuyết đó, là vì khá tò mò về Diệp Sơ Y.

Lần đầu y xuất hiện, quần áo phẳng phiu, tóc chải gọn gàng, mặt mày xán lạn, tính cách gần gũi, thân thiện, luôn luôn khiến cho người khác sinh ra lòng mến mộ.

Đến giờ cậu mới nhớ, thực ra từ đầu đến giờ, tác giả không miêu tả 1 câu nào về nội tâm Diệp Sơ Y, mà hầu hết đều chỉ là hành động.

"Mắt y sáng như sao nhìn cô", "y lén nhìn cô, sau đó quay mặt đi, vành tai còn hơi ửng hồng", "người khác nói khi ở gần Giang My, y trông như 1 đứa trẻ",…

Giang My là tên của nữ chính.

Chương mới nhất: “Diệp Sơ Y nghĩ, Giang My cũng thật là ngây thơ, chỉ như thế thôi đã tự đa tình rằng mình rất quan trọng trong lòng y.”

Sau đó là 1 màn thiến nữ chính ở cuối chương.

Cố Tịch An kinh thãi, Diệp Sơ Y này nợ thế giới 1 giải Oscar rồi.

Rất có thể là nữ chính với nam chính từng sống chung 1 nhà, nhưng không có quan hệ huyết thống, phụ thân nữ chính ngày nào cũng đánh đập mẫu thân nữ chính, sau đó có khi là đánh đến chết luôn?

Nhưng mà tại sao nữ chính lại không nhớ nam chính?

Vậy có khi là phụ thân nữ chính có nhiều thê thiếp, thế thì nam chính là con riêng, hoặc là có quan hệ huyết thống với nữ chính luôn?

Cố Tịch An buồn phiền khôn xiết, xuyên vào 1 bộ truyện chưa hoàn là cay nhất trần đời.

#4

Cậu cố giả trang thành 1 người canh gác, đi lòng vòng hỏi đường suốt học viện, đến khi thấy được cổng ra vào của học viện, cậu hùng hổ xông thẳng ra ngoài.

Hình tượng gì ở đây.

Cậu đã nghĩ đến chuyện sau này ra ngoài sẽ làm việc gì kiếm tiền rồi đây.

Nhưng khi ra đến cổng, bóng hình màu đen đen nhỏ nhắn của Cố Tịch An bị đẩy thẳng vào trong, cậu trông như 1 cái bóng bay mà đáp xuống mặt đất.

Cố Tịch An: “...”

Cậu trầm mặc nhìn chằm chằm cái cổng.

Cái quái gì đây?

Như nghe được tiếng động của cậu, 2 anh chàng canh gác ở cổng quay lại, 1 người mặt mũi trong trẻo a 1 tiếng rồi gọi "Cố thiếu gia", người còn lại trông bình thường hơn thì ồ 1 tiếng “Hạng hai?”

Cố Tịch An hiểu rõ người kia nói gì.

Nguyên chủ lúc nào cũng xếp sau 2 nam nữ chính đồng hạng nhất kia, lần nào cũng là hạng hai.

Nên mọi người cứ hay chọc với cậu ta bằng câu này.

Thiếu niên mặt mũi trong trẻo dễ dàng đi vào cổng, cậu đỡ Cố Tịch An đứng dậy, sau đó nhẹ giọng nói “Cố thiếu gia à, học viên của trường không thể ra khỏi cổng trừ khi có lịch canh gác cổng, khi mới vào học viện Đại trưởng lão đã nói rồi, người muốn ra ngoài có chuyện gì sao?”

Cậu nhóc lầm bầm bên tai Cố Tịch An, làm cậu có cảm giác thật vi diệu, từ nữ dược sư đến người lạ cũng đều đối xử ân cần với nguyên chủ, vậy ra mẫu thân của Diệp Sơ Y tính cách chắc chắn phải khiến mọi người cảm thấy dễ chịu.

Cậu cười cười gật đầu, quên mất trả lời câu hỏi của thiếu niên mà nói “Sau này đừng gọi ta là Cố thiếu gia, ở trong học viện cứ gọi như mọi người là được.”

Thiếu niên lắc đầu, “Người khác có thể gọi, nhưng phận đầy tớ như ta không thể gọi.”

Nói xong cậu cuối xuống phủi bụi cho Cố Tịch An, “Ai lại gọi chủ nhân mình như thế chứ.”

Cố Tịch An sửng sốt.

Là người quen sao?

Lúc trước đọc tiểu thuyết, chỉ biết được khái quát Cố Tịch An(mẫu thân của Diệp Sơ Y/ Cố Tịch An thật) qua vài chương truyện, hắn ta là con nhà quyền thế, ai hẳn cũng nghe tên qua 1 lần, còn lại đều không biết gì hết.

Hồi đó đọc đoạn phân cảnh lần đầu Cố Tịch An lên sàn, mà mắt cứ liếc qua liếc lại nhìn Diệp Sơ Y, lâu lâu còn cố ý lại gần nói chuyện làm cho mấy độc giả ở khu bình luận đầy dấu chấm hỏi, xong đến chương bị đánh hấp hối rồi gặp Cố Tịch An thật kia, mọi người đều ngỡ ngàng, lúc đó đã có vài người bình luận muốn thiến nữ chính rồi.

Cố Tịch An thầm nghĩ, tôi ngay từ đầu đã muốn thiến nữ chính rồi, các người giờ mới thiến tôi cũng thật phục.

“Ngày mai là tập thực chiến, người nhớ nghỉ ngơi đầy đủ, ta buổi chiều học xong sẽ tới chỗ người.”

Cố Tịch An gật gật đầu, rầu rĩ đi về.

Không ra được, đồng nghĩa với việc cậu phải ở lại đây.

Học viện Hàng Lâm hàng năm đều đào tạo ra các nhân tài có năng lực ngoại cảm hoàn hảo, chính vì quá nổi tiếng nên trước đây thường có rất nhiều vụ thảm án giết người để moi căn nguyên năng lượng của người đó ra cho việc thực hiện giao dịch thương mại ngoài kia, khiến cho về sau rào chắn bảo vệ xung quanh học viện rất nghiêm ngặt.

Đến những học viên canh gác cổng ngoài kia lớp bảo vệ bên người còn nhiều hơn học viên trong trường.

Cố Tịch An vừa đi vừa nghĩ lung tung, cho đến khi cậu nghe thấy có tiếng ai đó hát ở đâu đây, ngước lên nhìn thì mới biết mình đã đi rất xa.

Cố Tịch An sợ hãi nhìn xung quanh, bất cẩn thật, mới vừa xuyên qua tâm trạng không ổn định, dẫn đến không được như bình thường, không biết phải làm sao, thì giọng hát đang vang vọng bên tai cậu đột nhiên làm cậu hết sợ.

Vì nó nghe còn đáng sợ hơn nỗi sợ hiện giờ của cậu.


Tác giả có lời muốn nói:

Tình trạng hiện tại của các nhân vật:

Cố Tịch An: Tài khoản vẫn đang onl, chủ tài khoản là hacker thứ 2.

Diệp Sơ Y: Onl khắp mọi mặt trận

Tiểu dược sư: Tài khoản suýt thì không tồn tại.

Giang My: Tài khoản hiện không tồn tại.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp