Trở lại năm 70, trước khi bỏ chồng bỏ con, tôi được bạo sủng.

Chương 6: Người Đàn Ông Mạnh Miệng Lòng Mềm


10 tháng


Chương 6: Người đàn ông mạnh miệng lòng mềm

 

"Anh Sâm, ăn cơm nha ~" Thẩm Y Y thấy Lý Sâm chậm chạp không động đũa, nhịn không được thúc giục.

Tiếng kêu yêu kiều, kéo dài âm cuối, giống như là một đám lông vũ nhẹ nhàng vỗ về trái tim của Lý Sâm, hầu kết Lý Sâm bỗng lăn lộn một chút, quyết định địch bất động ta bất động, anh muốn nhìn, cô rốt cuộc chơi trò gì.

Trong ánh mắt chờ mong của Thẩm Y Y, Lý Sâm cầm lấy đũa, bào một ngụm cơm trắng, hạt gạo thơm ngọt mềm mại tràn ngập ở trong miệng, vị giác nháy mắt được thỏa mãn, anh nhịn không được ăn một miếng lớn.

Thẩm Y Y nhìn thấy vẻ mặt này của anh liền biết anh rất vừa lòng, cô vui mừng mỉm cười, nhìn bốn cha con bọn họ ăn từng ngụm từng ngụm cơm cô làm, cảm giác thỏa mãn đoạt nhiên sinh ra, đây chính là ý nghĩa lớn nhất của chuyến trở về lần này của cô.

"Anh Sâm, đừng chỉ ăn cơm mãi, ăn nhiều thức ăn một chút." Thẩm Y Y gắp một miếng cá cho Lý Sâm, Lý Sâm dừng một chút, gắp một miếng thịt khô cho cô, ngữ khí cứng rắn, "Em cũng mau ăn đi."

"Vâng." Thẩm Y Y nở nụ cười.

Người đàn ông này miệng thì mạnh lòng lại mềm.

Nhà họ Lý cách vách

"Mẹ!"

"Mẹ!"

Lý Thiết Trụ hô lớn từng tiếng, từ bên ngoài trở về, "Nấu xong cơm chưa? Con sắp chết đói!"

"Nhanh nhanh, lập tức liền xong!" Giang Ái Linh trong phòng bếp đáp một tiếng.

Lý Thiết Trụ đã chờ không kịp, chạy vào phòng bếp thấy, bánh bột bắp, khoai lang đỏ còn một nồi cháo  nhìn không thấy gạo, cùng một đĩa nhỏ dưa muối, lập tức reo lên, "Mẹ, tại sao lại là những thứ này? Đều khó khăn ăn chết đi được!"

Giang Ái Linh nghe vậy, nhanh chóng lôi kéo Lý Thiết Trụ đến một góc, từ trong lòng ngực trộm lấy ra một quả trứng gà, nhỏ giọng nói, "Con trai, đây là trứng gà mẹ luộc riêng cho con, con đợi lát nữa ăn cơm xong cầm ra bên ngoài lén mà ăn, đừng để cho bà nội con biết."

Bình thường trứng gà là thứ cực tốt, gia đình bình thường đều là để dành đổi lương thực hoặc là trong nhà ai không khỏe, sinh con linh tinh thì mới có thể ăn. 

Giang Ái Linh đôi khi sẽ trộm lấy một hai cái, cho Thiết Trụ ăn.

Mẹ Lý đương nhiên cũng biết, nhưng mà Lý Thiết Trụ là trưởng tôn của bà ấy, tự nhiên là cực k sủng ái, chỉ cần không làm quá lộ liễu, bà ấy cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.

Cho nên Lý Thiết Trụ lâu lâu hay có trứng gà ăn.

Người khác đều không có, nó có, trong lòng không biết có bao nhiêu đắc ý.

Thế nhưng ngửi thấy trong không khí tràn ngập mùi thịt, quả trứng gà hôm nay làm sao cũng không lọt vào mắt của nó, nhưng mặc không vào được mắt, nó cũng cầm trứng gà nhét vào trong túi, nói với mẹ nó, "Mẹ, con muốn ăn thịt."

Giang Ái Linh trở về bếp, lấy khoai lang đỏ, bánh bột bắp trên nồi, bưng đến nhà chính, chút nữa cả nhà làm việc trở về sẽ ăn.

Một bên nói, "Con ngoan, đừng có gấp, nữa tháng nữa thu hoạch vụ thu xong, đến lúc đó trong đội mổ heo, phân thịt heo, mẹ sẽ nấu thịt cho con ăn!"

"Hiện tại con muốn ăn." Lý Thiết Trụ chơi xấu nói.

"Hiện tại mẹ biết đi đâu lấy thịt cho con ăn đây?" Giang Ái Linh nhíu mày.

"Cách vách." Lý Thiết Trụ nói, "Mẹ, mẹ không ngửi được mùi thịt sao? Chính là nhà cách vách truyền đến, vừa nãy con đã thấy đám Tiểu Bảo xách cá trở về, bọn họ khẳng định là làm cá ăn."

Giang Ái Linh đã sớm ngửi thấy được, càng ngửi càng đói, cô ta cũng đã lâu không ăn thịt, cũng thèm lắm, nếu đổi thành nhà những người khác, cô ta đã sớm mặt dày tới cửa tán gẫu vài câu rồi.

Nhưng cố tình, là nhà Lý Sâm... Không, hẳn là vợ Lý Sâm -- Thẩm Y Y.

Tuy rằng Lý Sâm đã phân gia ra ngoài, nhưng mà mẹ Lý còn ở đây, anh nấu thịt không đưa một hai bát tới đây, chính là bất hiếu!

Cô ta tuy rằng không dám mắng thẳng mặt Lý Sâm, nhưng mà sau lưng chỉ cây dâu mắng cây hòe hoặc là ra ngoài nói xấu vài câu dù sao vẫn là dám.

Nhưng nếu như là Thẩm Y Y... 

Thẩm Y Y kia là thanh niên trí thức từ trong thành phố tới, bị Lý Sâm lừa thân mới gả vào nhà họ Lý, đối với Lý Sâm cùng mấy đứa con trai, cô đều không cho sắc mặt tốt, lại còn tự mình nấu ăn riêng, tuy rằng không đi làm nhận công điểm, nhưng mỗi tháng cũng đều có cha mẹ gửi tiền cho cô.

Căn bản là không liên quan đến nhà họ Lý.

Cho dù cô ta mặt dày đi qua cọ cơm, đừng nói Thẩm Y Y có cho hay không, chính là mẹ chồng cô ta cùng Lý Sâm cũng không đồng ý.

Mẹ Lý bởi vì chuyện Lý Sâm lừa Thẩm Y Y, đối với cô áy náy trong lòng, cho dù cô ta sinh cho nhà họ Lý trưởng tôn, con dâu dám bắt nạt Thẩm Y Y thì mẹ Lý cũng khẳng định sẽ không đồng ý.

Mà Lý Sâm kia, cũng không biết bị Thẩm Y Y bỏ bùa mê gì, dường như Thẩm Y Y ghét bỏ anh đến cùng, nhưng anh vẫn cưng chiều Thẩm Y Y, ngay cả con trai cũng phải xếp sau cô.

Có thể nói, cô ta mắng Lý Sâm, Lý Sâm không nhất định sẽ cùng so đo với cô ta, nhưng nếu cô ta dám động vào Thẩm Y Y, vậy thật đúng là tìm đánh.

"Mẹ, con muốn ăn thịt!" Thiết Trụ thấy mẹ nó đang sững sờ, lại gọi một câu.

"Con ngoan, mẹ cũng không có..." Giang Ái Linh vừa định dỗ con trai của cô ta, cúi đầu xuống liền thấy vết đỏ trên cổ Thiết Trụ, tức khắc tim gan đau đớn, hét lên, "Thiết Trụ, cái này là ai đánh con? Ai dám đánh con? Mẹ đi báo thù cho con."

Thiết Trụ sờ sờ cổ, nếu mẹ nó không nói, thì nó cũng quên trên cổ còn có vết thương, nó muốn nói đã hết đau.

Nhưng là nghĩ đến thịt, đôi mắt tròn xoe của nó xoay chuyển một vòng.

Lập tức cáo trạng, "Mẹ, là bác hai gái đánh, bác ấy đánh con, mẹ mau đi báo thù giúp con đi!" Như vậy nó sẽ có thịt ăn.

Cha Lý tổng cộng có ba trai hai gái, hai đứa con gái đã gả ra ngoài, con trai cả Lý Đại Bân cùng vợ anh ta tổng cộng sinh ba đứa con gái, còn bởi vậy mà sức khỏe giảm sút, không có cách nào mang thai sinh con nữa.

Việc này khiến mẹ Lý luôn có chút trọng nam khinh nữ hơi ghét bỏ, hơn nữa thằng hai Lý Sâm, trước khi gặp được Thẩm Y Y, chính là một tên ác bá khiến cha Lý cùng mẹ Lý đau đầu, làm cho bọn họ cảm thấy đời này của anh sẽ không lấy được vợ.

Cho nên toàn bộ hy vọng đều dồn vào nhà con thứ ba, cũng chính là nhà Lý Tam Hoành cùng Giang Ái Linh. 

Giang Ái Linh mất cha mẹ từ nhỏ, cùng em gái sống nương tựa lẫn nhau lớn lên, không có người nhà mẹ đẻ làm hậu thuẫn, cho nên sau khi gả vào nhà họ Lý tự ti một đoạn thời gian.

Nhưng cô ta là một người may mắn, vào cửa một tháng liền có thai, hơn nữa một lần liền sinh được đứa con trai Lý Thiết Trụ, lập tức khiến cô ta trở thành đại công thần của nhà họ Lý, về sau lại sinh thêm một trai hai gái, ở nhà họ Lý ưỡn lưng đến mức thẳng tắp.

vậy, thu hoạch vụ thu, ngay cả đứa con gái 9 tuổi nhỏ nhất đại phòng cũng bị gọi ra ruộng cắt lúa, còn cô ta nhận công việc thoải mái ở nhà nấu cơm.

Cho nên, Lý Thiết Trụ chính là nhi tử tâm can bảo bối của cô ta, chính mình cũng không nỡ đánh một cái, càng đừng nói là Thẩm Y Y. 

"Đi, mẹ đi báo thù cho con!" Giang Ái Linh hung tợn nói, lôi kéo Lý Thiết Trụ nổi giận đùng đùng đi ra ngoài. 

Cha Lý, mẹ Lý, vợ chồng đại phòng, Lí Tam Hoành còn mấy đứa trẻ vừa vặn tan tầm trở về, nhìn thấy hai mẹ con bộ dáng hùng hổ, mẹ Lý gọi bọn họ lại, "Đi đâu đó?"

"Mẹ!" Giang Ái Linh vừa nhìn thấy mẹ Lý, lập tức đẩy Lý Thiết Trụ đến trước mặt, chỉ vào cổ của nó cho mẹ Lý xem, "Mẹ xem cổ Thiết Trụ này, thành cái dạng gì? Đều là bác hai gái của nó làm đấy!"

Mẹ Lý vốn nhìn thấy cổ Lý Thiết Trụ sắc mặt đen lại, vừa nghe Giang Ái Linh nói, sửng sốt một chút, "Nhà thằng hai làm?"

"Làm sao bác ấy đánh cháu?" Mẹ Lý nhìn về phía Lý Thiết Trụ, nhà thằng hai không giống như là người gây chuyện, cô ngay cả mấy đứa con của mình còn lười quản, vì sao muốn đánh Thiết Trụ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play