Bầu trời ầm ầm sấm chớp, mưa bắt đầu rơi. Nguyệt Vũ cuộn tròn thiếp đi trong ngực Thương Ngô. Trong động rất khô ráo và ấm áp, Nguyệt Vũ không hề bị tiếng sấm đánh thức. Rất nhiều năm rồi nàng ta chưa được ngủ ngon như vậy. Thậm chí nàng ta còn nằm mơ, mơ về rất nhiều năm về trước, khi nàng ta còn ở Hồi Nhạn Tông.
Trước kia Nguyệt Vũ không phải là người tốt. Nàng ta là một cô nhi, lúc vừa nhớ được thì nàng ta đã được tông chủ của Hồi Nhạn Tông mang về tông môn, trở thành một đệ tử bình thường của Hồi Nhạn Tông.
Hồi Nhạn Tông là một tông môn không lớn, bảo hộ một cây Vô Ưu Quả thượng cổ từ đời này sang đời khác đã. Trong mắt Nguyệt Vũ, một cái cây gãy không hề có tác dụng gì. Ngoại trừ việc có thể khiến cho người ta vong tình, không đau khổ nữa thì cùng lắm chỉ là một loại quả giúp gia tăng hai mươi giáp* công lực.
*Một giáp = 60 năm.
Nhưng dù sao cũng là vật thượng cổ, đối với môn phái nhỏ mà nói thì cũng đã tính là một phần vinh quang, mười phần may mắn.
Vốn dĩ tài nguyên trong tông môn cũng có hạn, đối với một đứa trẻ còn quá nhỏ thì rất khó để sống tiếp.
Nàng ta không chỉ không có sự che chở của sư tôn mà còn phải làm những công việc cực khổ nhất, cũng không thể ăn no.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play