Mặt trăng trên cao giống như một lưỡi câu cong vút, lúc khi mơ màng tỉnh lại liếc mắt liền thấy được hải vực rộng lớn trước mắt.
“Chúng ta đến rồi sao?”
Biên Linh Ngọc chẳng biết từ lúc nào đã biến về nguyên thân Kỳ Lân giúp cho hắn có thể cảm nhận được cuồng phong dễ dàng hơn.
Sư La Y đang muốn trượt xuống thì liền bị gai xương của hắn nhẹ nhàng đẩy về chỗ cũ. Vô Độ Hải bên ngoài là cát vàng nhưng càng đi vào trong thì cuồng phong càng mạnh.
Trong Vô Độ Hải có một vùng biển chết, sóng ở vùng biển này giống như có nhân tính, càng đến gần nơi này cuồng phong thổi ngày càng mạnh. Cuồng phong liên tục ập đến, cho dù có là Biên Linh Ngọc cũng không có cách nào né tránh.
Sư La Y vươn tay sờ cái sừng đang chảy máu của hắn. Khi nàng mê man, Biên Linh Ngọc vẫn luôn làm theo lời của nàng đi đến nơi sâu nhất cho nên bây giờ trên người có không ít vết thương.
Nàng có chút khó chịu xen lẫn đau lòng, thấp giọng nói: “Thật xin lỗi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play