Sư La Y cùng Thương Ngô đã tìm khắp Vô Độ Hải cùng các khu rừng cây lân cận nhưng cũng không tìm thấy Biên Linh Ngọc.
Thương Ngô gãi đầu: “Chúng ta đi đến thị trấn bên cạnh xem thử xem sao?”
Sư La Y khẽ gật đầu, bây giờ cũng chỉ có thể làm như vậy. Chuyện này không nên chậm trễ, hai người lập tức đi về hướng thị trấn bên cạnh. Nàng chỉ hi vọng dù Biên Linh Ngọc có biến thành Kỳ Lân cũng còn sót lại chút thần tính không đả thương đến ai cả.
Thương Ngô thấy Sư La Y nóng lòng như vậy cũng an ủi: “Linh Ngọc huynh sẽ không ăn thịt người đâu, nếu như hắn đói cũng sẽ dựa theo bản năng mà đi săn yêu thú.  Yêu thú tu tiên như ta có thể nhịn được thì hắn cũng có thể.”
“Chỉ mong là như vậy.”
Khi bọn họ đến thị trấn thì trời bắt đầu mưa, lúc này Sư La Y mới nhận ra có điều gì đó bất thường. Thị trấn nhỏ này nằm ở nơi xa xôi hẻo lánh, thế mà mấy ngày nay lại có rất nhiều tu sĩ lui đến đây.
Cảnh tượng này trong mắt Sư La Y rất quen thuộc, kiếp trước lúc nàng bị các tu sĩ truy lùng cũng thường mệt mỏi như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play