Sư La Y đâm lao thì phải theo lao, nàng nhìn vào mắt Biên Linh Ngọc nói: “Hôm qua trong phòng đốt nhiều chậu than quá, ta cũng cần tắm rửa.”
Thấy Biên Linh Ngọc im lặng nhìn mình, nàng giấu đầu hở đuôi giải thích: “Bây giờ bên ngoài Bất Dạ tiên sơn bị linh lực của rất nhiều tu sĩ các môn phái bao trùm, suối nóng không thể tiếp tục sử dụng được nữa, cho nên ta mới tắm rửa ở trong phòng.
Biên Linh Ngọc cho rằng nàng đang giục hắn rời đi, thấp giọng ừm một tiếng: “Vậy ta tránh đi một lát.”
Dứt lời hắn liền ngồi dậy, Biên Linh Ngọc nghỉ ngơi cả một buổi chiều, khí sắc đã tốt hơn rất nhiều nhưng vẫn không thể đi lại, cần phải ngồi lên xe lăn.
Bây giờ đang là thời gian mọi người nghỉ ngơi, Sư La Y cũng không thể giúp hắn gọi Đinh Bạch, hành động này của nàng vốn là để thăm dò thái độ của Biên Linh Ngọc không phải vì muốn đuổi hắn đi. Trong lòng nàng mơ hồ có chút hối hận, sớm biết thế này đã dùng cách khác để thử rồi, sao lại cứ nhất định phải chọn cách này chứ, nàng nhìn đôi môi tái nhợt của Biên Linh Ngọc, sợ giày vò hắn đi đi lại lại khó chịu, nàng tạm gác suy nghĩ thăm dò sang một bên, vội vàng nói: “Không cần, ở đây còn có bình phong. Ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng đi lại nữa.”
Nàng thở dài một hơi, loại chuyện này dường như không phù hợp để ra để thăm dò chính nhân quân tử. Nàng còn chưa nhìn ra được gì, Biên Linh Ngọc đã chủ động đưa ra việc muốn rời đi để lại cho nàng không gian riêng.
Sư La Y cũng không có ý định tránh Biên Linh Ngọc, dù sao cũng giống như những gì nàng đã nói, dưới sự giám sát của tu sĩ khắp giới tu chân, nàng và Biên Linh Ngọc vẫn phải chung sống với nhau không thể chuyện gì cũng né tránh. Lúc tắm rửa có bình phong che chắn, tốt hơn so với việc giày vò cơ thể vừa mới tốt lên một chút của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT