Ngọn núi hoang vu cằn cỗi phía xa xa là trời đất bao la, bên ngoài lại là tiếng gió xen lẫn với tiếng mưa rơi. Sư La Y đứng dưới mái hiên lấy hết can đảm nói: “Nếu như ngươi không có người trong lòng vậy thì ngươi có muốn làm đạo lữ của ta không?”
Trên đường đưa A Tú quay về, Sư La Y đã nghĩ rất nhiều về việc Biên Linh Ngọc sẽ có phản ứng như thế nào. Trong thâm tâm nàng tưởng tượng ra rất nhiều kiểu phản ứng, như là có thể nàng sẽ chọc giận Biên Linh Ngọc hắn sẽ lập tức bảo nàng cút hoặc là hắn sẽ dứt khoát từ chối bảo nàng nói năng lung tung.
Nhưng dù là như thế nào đi nữa thì Sư La Y cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Mưa to nện trên nền đất lộp bộp tạo thành một vũng nước to.
Phản ứng của Biên Linh Ngọc không giống như Sư La Y tưởng tượng chút nào. Sau khi nàng nói xong câu kia, hắn kinh ngạc nhìn nàng chằm chằm, vẻ mặt dần trở nên trống rỗng.
Sư La Y cảm thấy có chút hụt hẫng. Thế này là như thế nào? Sao lại không giống như nàng tưởng tượng trước đó vậy?
Tay chân Biên Linh Ngọc run rẩy, hắn nắm chặt áo của bản thân, trong mắt giống như có một trận vũ bão.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT