Sáng hôm sau, bãi đất trống Bách Gia thôn.
   “ A, Thúy Hoa thẩm cũng đến à? Ta còn tưởng ta là người đến sớm nhất chứ.”
   “ Không đâu. Lúc ta vừa đến thì đám người kia đã có mặt ở đó từ bao giờ rồi.”
   Tại bãi đất trống mọi người thường tụ tập khi có tiếng kẻng tập trung của lí chính hiện tại rất náo nhiệt. Một đám người chia nhau ra tụm ba tụm bảy nói chuyện rôm rả cả một khoảng trời. 
   Hải thị cũng hiếm khi dậy sớm, vừa mở mắt thì nàng đã nhanh chóng làm bữa sáng rồi ba chân bốn cẳng chạy đến bãi đất trống để ngóng tin. Nói là làm bữa sáng cho sang chứ thật ra Hải gia nàng cũng chẳng còn gì ngoài một túi hạt dẻ, nàng đành đem chúng đi luộc cho mỗi người vài hạt ăn lót dạ. Nếu từ nay đến chiều nàng không tìm thêm được cái gì để ăn thì xác định cả nhà bọn họ chỉ có thể uống canh suông* cho qua bữa mà thôi. Mà thậm chí còn tệ hơn cả thế ấy, chứ hiện tại ngoài lá khô ra thì cũng chỉ có cây khô, muốn tìm rau ăn được cũng là một vấn đề a.
   * Canh suông: là cách mà người nghèo vẫn hay ăn uống. Nghĩa là: Canh chỉ có rau với muối trắng mà chẳng cần có thêm gia vị gì khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play