Sáng hôm sau, Đại Mộc Mộc dậy khá muộn.
Khi nàng từ trong phòng bước ra thì bọn nhỏ đã làm xong hết công việc của mình, bữa sáng cũng đã chuẩn bị xong. Bách Liên chịu trách nhiệm cho bữa sáng của cả nhà, thấy Đại Mộc Mộc liền chào hỏi:" Nương, người đã dậy rồi à?".
Đại Mộc Mộc thấy Bách Liên đang đem bữa sáng đặt lên bàn, liền ngượng ngùng đáp:" Ân, hôm qua leo núi có chút mệt nên nương dậy hơi muộn. Các con đã làm xong hết việc rồi à?"
" Có bao nhiêu việc đâu chứ. Con, đại tẩu, cùng mấy đệ muội chia nhau ra làm một thoáng là xong ngay, không cần nương phải động tay đến đâu." Bách Liên nghe nương mình nói thì cười đáp. Nương nàng lúc nào cũng thế, việc có thể để cho bọn họ làm thì lúc nào cũng muốn làm cùng, lại còn áy náy khi dậy muộn nữa chứ. Tìm khắp cái thôn này cũng không có một người thứ hai như nương đâu.
" Vậy a." Đại Mộc Mộc nghe ra ý của Bách Liên thì không tiếp tục nói nữa chỉ mà chỉ gật đầu đáp. Sau đó đi đến bàn ngồi xuống, nhìn bữa sáng mà nhi nữ mình chuẩn bị hỏi.
" Mọi người đâu hết rồi? Đã ăn sáng xong hết chưa?".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT