" Nhưng mà người kia tại sao không ở nơi đây nữa vậy? Con còn muốn gặp ông ấy một lần cho biết nha." Bách Thủy chợt lên tiếng khiến Khương đại phu cùng Đại Mộc Mộc bỗng khựng lại. Hai người nhìn nhau một lúc thì Đại Mộc Mộc mới lên tiếng.
" Đúng đấy nghĩa phụ, lão tửu si kia đã đi đâu thế? Con nhớ trước khi con đến Tiểu gia thôn thì lão vẫn còn ở nơi đây mà. Trước ngày thành thân mấy hôm, lão còn đến gặp và bói cho con một quẻ nữa. Lão nói rằng năm ba mươi tuổi con sẽ gặp một đại nạn, rất linh nghiệm đấy."
" Ta cũng không rõ nữa, một ngày sau khi ngươi rời khỏi đây thì lão đã đến tìm ta, căn dặn ta giữ sức khỏe rồi hôm sau liền mất tăm mất tích như chưa từng hiện diện ở đây vậy. Lão có nói nhất định sẽ trở lại nhưng cũng không nói là thời gian khi nào a." Khương đại phu nghe Đại Mộc Mộc hỏi thì vuốt chòm râu của mình đáp. Trong đầu liền hồi tưởng lại cuộc trò chuyện của mình với Đạo Minh.
" Vô sự bất đăng Tam Bảo điện, không biết bán tiên đến đây tìm ta là có việc gì đây?" Khương đại phu nhìn người ăn mặc rách rưới ngồi trước mặt mình, y phục trên người nhìn kĩ mới thấy là một đạo bào, trên tay còn cầm theo một tay nải màu đen. Nghe lời ông hỏi, Đạo Minh đang nhàn nhã uống trà liền cười nói:
" Ta đến để cáo từ bằng hữu."
" Bằng hữu??" Khương đại phu nghe Đạo Minh nói thì bất ngờ bật thốt. Từ khi nào ông cùng lão thần côn này trở thành bằng hữu thế, ông chỉ là công nhận khả năng của lão chứ không hề muốn làm bằng hữu cùng thần côn đâu, một chút cũng không muốn a.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT