Bách Hải hơi ngơ ngác không hiểu nhìn chằm chằm nương tử mình khi nghe Đông Miên hỏi mà không hề đáp lại. Khiến Đông Miên vốn đã bất an thấy thế lại càng thêm bất an hơn, nàng khẽ kéo tay Bách Hải một cái rồi nhỏ giọng hỏi lại lần nữa.
“ Tướng công, chàng nói gì đi. Chàng có trách ta không, ta...”
Nhưng lời Đông Miên chưa dứt thì Bách Hải đã giật mình tỉnh lại, bất đắc dĩ gõ nhẹ lên trán nàng một cái cười nói:" Đông Miên ngốc, cái đầu nhỏ của nàng lại suy diễn linh tinh gì thế. Ta nào có ý ghét bỏ nàng chứ. Nàng nghĩ như thế làm ta rất đau lòng nha."
" Ta không phải nghĩ chàng như thế. Chỉ là chúng ta thành thân cũng đã lâu rồi mà ta vẫn chưa có tin vui, ta sợ ta không thể có hài tử rồi chàng, rồi chàng sẽ ..." Đông Miên thấy thế vội giải thích, nhưng lời càng nói càng nhỏ, càng nói càng nhỏ đến mức câu cuối cùng không hề phát ra thành lời. Nhưng Bách Hải vẫn hiểu được ý của nương tử mình bất đắc dĩ nhìn Đông Miên.
“ Không phải nương đã nhờ Khương đại phu bắt mạch cho chúng ta rồi sao? Ta với nàng đều khoẻ cả, không có vấn đề gì đâu. Hơn nữa chúng ta vẫn còn trẻ mà, có hài tử muộn một chút cũng không sao nha.”
" Nhưng mà không phải chàng bảo thích hài tử sao?" Đông Miên nghe thấy tướng công mình suy nghĩ y hệt nương thì tròn mắt nhìn Bách Hải kinh ngạc thốt lên. Đã nói thích hài tử mà còn bảo với nàng có muộn cũng không sao? Vậy cuối cùng là thích hay không đây?.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT