"Chàng ăn nói gì kì cục thế? Miên Miên cùng tướng công nàng muốn về thăm chúng ta thì còn phải xem ngày à?". Diêu thị nghe tướng công mình nói liền cau mày nhắc nhở, khiến Tạ Thắng nghe xong liền tự kiểm điểm lại lời mình vừa nói, thấy nó quả thật có ý rất dễ gây hiểu lầm liền cười nhìn hai người giải thích.
   “ Miên Miên, Bách Hải, ta không phải có ý đó, ta chỉ là thấy hai người các muội về mà không thông báo trước nên có hơi bất ngờ một chút thôi. Chứ không hề có ý khác a.”
   Đông Miên hiểu rõ tính tình thẳng thắn nói năng không lựa lời của đại ca mình nên cũng không để tâm lời Tạ Đông nói liền cười đáp:" Đại ca,muội sẽ không để ý chuyện này đâu.Muội còn không hiểu rõ huynh à?".
   Tạ Đông nghe thế thì cười gượng nhìn mọi người, khi định lên tiếng nói thì đã nghe Đông Miên hỏi:" Đại ca, nương nói huynh lên trấn mua lương thực mà. Có mua được không?".
   " Đúng thế lão đại, không phải con chỉ mới vừa đi một lát thôi sao? Sao lại trở về sớm thế?". Tạ lão thái nghe thế cũng thắc mắc hỏi. Từ đây lên trấn ngay cả ngồi xe bò cũng phải hơn gần một canh giờ đi về, tính luôn thời gian đi mua lương thực thì chắc chắn phải hơn thế mà lão đại đi đến giờ cũng chỉ có một giờ đã quay trở lại rồi. Ngoài ra bà cũng không thấy hắn đem gì trở về, không lẽ…
   Tạ lão thái nghĩ đến đây liền trợn mắt nhìn Tạ Đông, sau đó quay sang nhìn tướng công mình, thấy biểu cảm của Tạ lão gia cũng hốt hoảng như mình liền lo lắng trong lòng càng thêm mãnh liệt. Không lẽ không mua được lương thực sao !!?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play