Đại Mộc Mộc bị tiếng hét lớn làm cho giật mình lui về sau. Sau khi nàng bình tĩnh lại thì mới quay lại nhìn xem là ai thì thấy một khuất cái y phục rách rưới, tóc tai rối bời che khuất cả gương mặt. Một tay hắn cầm bát trong đó có nước màu trắng đục còn một tay cầm gậy trúc đi khập khiễng đến chỗ Đại Mộc Mộc.
“Ta...”
Đại Mộc Mộc thấy người đi đến liền định mở miệng thì đã bị nam nhân khuất cái ngắt lời. Hắn ta không thèm nhìn Đại Mộc Mộc một cái mà đi thẳng đến chỗ chú chó đang nằm, đặt bát nước đục giống nước cơm xuống trước mặt nó. Dường như chú chó đánh hơi được người quen nên khi nam nhân khuất cái đến thì nó đã thả lỏng cảnh giác, ngẩng đầu nhìn hắn một cái rồi cuối đâu uống bát nước hắn đem đến. Nam nhân khuất cái thấy chú chó đã chịu uống thì hài lòng gật đầu, hắn giơ tay lên vuốt về đầu chú chó rồi trầm giọng nói:
“ Các ngươi đang muốn bắt nó đúng không? Các ngươi cũng thấy rồi đấy, đây là chó của ta, ta sẽ không để các ngươi bắt nó đâu. Các ngươi mau đi đi”
Đại Mộc Mộc nghe những lời khuất cái nói thì dở khóc dở cười nói:" Mẫu tử chúng ta chỉ là vô tình đi ngang đây, nghe tiếng rên rỉ của chú chó này nên mới dừng lại xem. Chúng ta không hề có ý định bắt chó của ngươi đâu, chỉ là ta thấy nó đang bị thương nên mới thử xem vết thương của nó thôi."
Nam nhân khuất cái vừa nghe tiếng của Đại Mộc Mộc phát ra liền kinh hỷ dứng lên, hắn không để ý đến chân của mình nên loạng choạng xuýt ngã phải chống tay vào tường mới đứng vững được rồi nhìn Đại Mộc Mộc vui vẻ nói:" Tẩu tử, chúng ta có duyên thật đấy, lại gặp nhau rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT