Huyện lệnh nghe Tiểu lão thái nói năng lộn xộn bèn xoa ấn đường nói:" Ngươi kể rõ sự tình mau".
Tiểu lão thái thấy sắc mặt huyện lệnh không tốt, bèn thành thật nói. Khi nàng vừa ở trấn trên về, thấy tôn tử Tiểu Nhân Tài vội vàng nói với mình thấy tiểu thúc bị tiểu tam tử đẩy xuống suối. Nàng hốt hoảng cùng phu thê lão tam chạy ra bờ suối cũng không kịp thắc mắc nhi tử đi thì hạch sao lại ở đây.
Đến nơi nàng thấy nhi tử quần áo ướt nhem, sắc mặt tái nhợt nằm trên đất, còn tiểu tam tử đang thở hồng hộc kế bên. Nàng vội kêu lão tam cõng đệ đệ về nhà mời đại phu còn mình cùng tức phụ lão tam ở lại hỏi cho ra lẽ.
" Ách tử, ngươi sao dám đẩy nhi tử ta xuống suối. Nhi tử ta tương lai là quan lão gia , ngươi có mười cái mạng cũng không đền được đâu".
Tiểu tam tử nghe nãi nãi nói vậy biết nãi nãi hiểu lầm mình bèn ra dấu:' Nãi nãi , không phải con là tiểu thúc tự té, con đã cứu tiểu thúc lên '. Nhưng Tiểu lão thái đã tức giận đến mất trí nàng không để ý đến tiểu tam tử phân trần cứ đinh ninh là hắn đẩy nhi tử mình xuống suối.
Trong lúc tức giận nàng đã giơ tay đẩy hắn một cái, nhưng nàng không cố ý. Nàng không ngờ tiểu tam tử lại yếu ớt đến nỗi ngã xuống suối, thấy tiểu tam tử vùng vẫy trong suối nàng nghĩ hắn biết bơi nên mới đứng trên bờ nhìn hắn, nàng phải cho hắn một bài học. Nhưng không thể ngờ là hắn lại chìm xuống thật, nếu không có phu thê Tạ gia thì nàng đã trở thành hung thủ giết người .
Đại Mộc Mộc nghe Tiểu lão thái nói mà trong đầu đầy hắc tuyến. Đây là biểu hiện của sự giận quá mất khôn. Nhưng cũng không vì thế mà nàng bỏ qua cho họ đâu. Con người phải tự gánh chịu hậu quả của bản thân mặc kệ là do mình cố ý hay vô tình. Đại Mộc Mộc tiến lên thưa.
" Bẩm đại nhân, dân phụ kính xin đại nhân cho mời Tiểu Nhân Tài vào hỏi chuyện ". Nghe nàng nói Kim thị kích động la lớn:
" A đại tẩu, a Tài còn nhỏ có hiểu gì đâu mà hỏi".
Đại Mộc Mộc thản nhiên đáp:" Tiểu tam tử nhà ta cũng chỉ hơn hắn có hai tuổi thôi, cũng là tiểu hài tử mà". Vậy mà nàng ta có thể đứng nhìn một tiểu hài tử đuối nước suýt chết. Đúng là lòng dạ rắn rết mà, nàng đã đánh giá lầm Kim thị, nàng ta cũng không phải tham ăn biếng làm như bên ngoài biểu hiện .
Kim thị cứng miệng nhìn huyện lệnh cho người dẫn nhi tử nàng vào.
" Nương, nương". Tiểu Nhân Tài khóc lớn ôm lấy Kim thị.
" A Tài ngoan, con biết gì hãy nói hết cho huyện lệnh nghe nha". Kim thị xoa xoa lưng nhi tử nói.
"Ân. Hôm nay con ở gốc cây cạnh suối chơi, con nhìn thấy tiểu thúc đang đi dạo trên bờ suối. Rồi con thấy tam ca đẩy tiểu thúc ngã xuống sông, nên mới chạy về nói với nãi nãi " Tiểu Nhân Tài nói. Nhưng khi nói lại ngắt quãng như đang suy nghĩ. Đại Mộc Mộc thấy rất khả nghi, chỉ kể lại những gì mình thấy tại sao lại phải suy nghĩ.
" Nói dối, đại nhân hắn nói dối. Chính ta thấy tiểu ngũ thúc bị trượt ngã xuống sông, tiểu tam tử là người cứu hắn nha" một âm thanh hài tử vang lên trong đám đông ngoài cửa. Mọi người tách ra chừa lối đi cho hắn vào, Đại Mộc Mộ nhìn thấy người đến là nhi tử Tạ gia liền cảm thán. Tạ gia đúng là có ơn lớn với nàng mà, có cơ hội nàng nhất định sẽ báo đáp thật tốt.
Viên sư gia hỏi:" Ngươi nói là thật sao? Ngươi nên biết nói dối sẽ bị đòn roi nha".
“ Ân là thật”
Huyện lệnh trầm ngâm:" Trong hai ngươi chỉ có một người nói thật. Vậy là ai đây?". Nhìn Viên sư gia hỏi. Viên sư gia cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Đại Mộc Mộc thấy vậy nói:" Đại nhân hay là.. ".
" Ngươi có ý tưởng gì ?". Huyện lệnh hỏi với giọng vui sướng. Hắn có linh cảm nông phụ này có cách. Hắn cũng không ngờ một vụ đuối nước nho nhỏ lại gây ra nhiều rắc rối như vậy a.
Khoé miệng Đại Mộc Mộc giật giật :" Xin đại nhân cho mời đương sự còn lại Tiểu Gia Lễ". Có như thế cũng nghĩ không được a. Không biết là nàng thông minh hay huyện lệnh đại nhân giả ngu nữa.
"A ,đúng rồi. Vậy mà ta không nghĩ ra". Huyện lệnh giả vờ kinh ngạc thốt lên. Quả nhiên nông phụ này không phải người tầm thường mà.
Tiểu lão thái nãy giờ im lặng nói:" Bẩm đại nhân, e là không được, tiểu nhi tử nhà ta vẫn còn đang hôn mê".
" Đại nhân, Tiểu Gia Lễ đã tỉnh, nhi tử nhà ta đang đi gọi hắn ". Tiểu lí chính nói. Lúc nãy khi Tiểu Nhân Tài nói xong hắn liền bảo đại nhi tử đi Tiểu trạch xem tình hình Tiểu Gia Lễ. Một lát sau đại nhi tử trở lại bảo Tiểu Gia Lễ đã tỉnh hắn liền bảo nhi tử đi mời Tiểu Gia Lễ qua.
" Ân, gọi hắn vào". Huyện lệnh cho lý chính một ánh mắt khen ngợi.
" Lí chính thúc, nương, đại tẩu, tam tẩu, còn có mọi người ở đây có chuyện gì xảy ra vậy ". Tiểu Gia Lễ vừa tỉnh liền thấy đường huynh Tiểu Tùng Hưng đến gọi mình đến lí chính gia. Hắn bèn đi theo, đến nhà lí chính thấy có rất nhiều người nên thắc mắc.
Thấy Tiểu Gia Lễ đến , Đại Mộc Mộc tiến lên cung kính nói :" Kính xin đại nhân cho dân phụ hỏi tiểu thúc vài lời".
" Được " Huyện lệnh gật đầu.
Tiểu Gia Lễ nghe đến Huyện lệnh đại nhân liền cả kinh, tuy hắn là người đọc sách nhưng cũng chưa có cơ hội được gặp huyện lệnh đại nhân lần nào a.
Tiểu Gia Lễ định hành lễ với huyện lệnh đại nhân thì nghe Đại Mộc Mộc hỏi:" Tiểu thúc, ta có điều muốn hỏi ngươi".
"A, đại tẩu, tẩu muốn hỏi gì cứ tự nhiên ". Tiểu Gia Lễ quên luôn ý định hành lễ đáp. Hắn chưa từng thấy đại tẩu nghiêm trọng như vậy bao giờ. Chắc có chuyện quan trọng.
“ Tiểu thúc, thúc là người đọc sách hiểu biết nhiều hơn một nông phụ như ta. Dám hỏi thúc nếu một người cố ý giết người thì pháp luật Đại Việt sẽ xử sao?”
" A , cái này thì. Nếu thành thì sẽ bị chém đầu, còn không thành thì có thể bị đòn roi rồi tống vào nhà lao ". Tiểu Gia Lễ đáp.
" Vậy còn đồng phạm thì sao? " Đại Mộc Mộc tiếp tục hỏi.
Tiểu Gia Lễ nghi hoặc hỏi :" Đồng phạm??".
"À, đồng phạm chính là người cùng với hung thủ giết người hoặc người biết mà bao che cho hung thủ". Đại Mộc Mộc giải thích.
"À, cái đó thì chỉ phạt roi thôi" nghe đại tẩu giải thích xong thì Tiểu Gia Lễ gật đầu như đã hiểu đáp.
Chúc các bạn xem truyện vui vẻ!!!