Sau khi chạy nhanh nhất có thể, Đại Mộc Mộc cuối cùng cũng nhìn thấy cánh cửa Tiểu gia. Vừa định đẩy cửa bước vào thì nghe bên trong có một giọng nói hống hách vang lên. Nghe ra giọng nói đó là của ai, Đại Mộc Mộc liền nhịn không được lớn tiếng mỉa mai một câu rồi mới đẩy cửa bước vào.
Nhưng khi vừa bước vào cửa Đại Mộc Mộc liền không hề quan tâm đến hai người đang bị trói trên sân. Mà nàng cung kính nói chuyện với đại phu đi cùng. Sau khi được đại phu khẳng định sẽ cứu chữa cho Đông Miên thật tốt thì tâm Đại Mộc Mộc bấy giờ mới yên tâm.Nàng gọi Bách Thủy đến dẫn đại phu đến phòng Đông Miên, khi thấy đại phu bước vào phòng thì mới an tâm xử lý hai người trên sân.
Đại Mộc Mộc nghe Từ thị nhờ mình gọi đại phu đến xem bệnh cho nhi tử của nàng ta với giọng điệu ra lệnh thì không khỏi cười lớn. Bọn họ dám đến nhà nàng, làm bị thương nhi tức của nàng, suýt nữa thì làm hại danh tiết của nhi nữ nàng mà bây giờ vẫn còn có thể bày ra thái độ huênh hoang như thế này nữa. Không biết ai cho bọn họ lá gan như thế nữa a, không lẽ là vị đại ca làm bộ khoái ở huyện đường kia của Từ thị sao?.
" Đại thị, ta biết ngươi là một người thông minh. Ngươi biết rõ nhi tử ta mà xảy ra chuyện gì thì các ngươi cũng sẽ không thoát khỏi mà. Chính vì thế nên ta khuyên các ngươi mau thả ta cùng nhi tử ta ra đi. Ta sẽ đem nhi tử ta về Hà gia thôn tìm đại phu, và ta cũng sẽ không truy cứu việc Bách Liên làm bị thương A Mãnh nữa. Chúng ta coi như không ai nợ ai hết". Từ thị thấy thái độ không ăn cứng của Đại Mộc Mộc liền hạ giọng thương lượng. Nàng ta nói như chính mình chính mình là người bị hại nhưng vẫn rộng lượng bỏ qua mọi chuyện làm cho Đại Mộc Mộc cùng mọi người trong sân phải buồn cười đến cười thành tiếng.
"Ha ha, nhị tỷ. Có phải ta nghe lầm hay không vậy? Nàng ta nói nàng ta sẽ không truy cứu việc làm của chúng ta kìa. Nhị tỷ, tỷ nói xem..." Đại Thụ là người cười to nhất, hắn nhìn Từ thị như nhìn một thứ trơ trẽn rồi quay sang nói với Đại Mộc Mộc.
Đại Mộc Mộc nghe lời Đại thụ nói liền nhìn Từ thị với ánh mắt khinh thường, nàng đi đến chỗ Hà Mãnh bị cột, đá thật mạnh vào người hắn hai cái như tỏ thái độ của mình trước lời của Từ thị nói. Khiến Từ thì trợn tròn mắt nói lớn:" Đại thị, ngươi đừng có rượu mời không muốn lại muốn rượu phạt. Ta đã lui một bước không truy cứu hành động đả thương người của Bách Liên rồi, nếu ngươi làm quá thì đừng trách ta tuyệt tình nói hết mọi chuyện xảy ra ở đây với mọi người. Đến khi đó ngươi chỉ có thể có hai lựa chọn một là gả Bách Liên cho A Mãnh, hai là đưa nàng ta đi xuất gia bởi vì nếu người khác biết được chuyện xảy ra giữa A Mãnh và Bách Liên thì ngươi nghĩ xem ai sẽ dám cưới nó ngoài A Mãnh chứ. Và nếu ngươi đã chọn gả Bách Liên cho A Mãnh thì ta khuyên ngươi ngay bây giờ nên thả chúng ta ra, nếu muốn Bách Liên ở Hà gia sống tốt, còn không thì nó sẽ...".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT