Thế Gian Thương Tình

Chuyện thứ 2. Yêu em là nợ


6 ngày


Tag: thâm tình, buông xuống.

Chân thành và chân tình?
Đơn giản là những dòng văn trải lòng.
_____

Tình yêu thật sự ghê gớm, chỉ vì quá yêu một người mà dù họ có tệ thế nào vẫn mặc họ tuỳ ý đâm từng nhát từng nhát dao vào tim, đau đến thở không nổi.

Khi người ấy quay lưng bỏ đi, có đau đớn ra sao vẫn tự mình đứng dậy đưa tay níu giữ, chỉ vì cảm thấy bản thân không thể sống thiếu họ.

Sẵn lòng hạ thấp bản thân, làm này làm kia để níu giữ một người. Không vì lý do gì cả, đơn giản là vì quá yêu.

Người đời nhìn vào thấy ngu thấy dại, nhưng một khi đã trọn lòng trao đi, làm gì còn bận tâm là đáng hay không đáng, sao nói buông là buông, bỏ là bỏ.

Mà rốt cuộc là không nỡ từ bỏ đoạn tình này với em hay là không cam lòng với những công sức và năm tháng đã bỏ ra. Có lẽ là cả hai.

Tôi và em quen nhau khi em còn là sinh viên năm nhất, tôi đã là sinh viên năm ba. Lần đầu gặp gỡ, cậu chàng tuấn tú cao gầy, làn da hơi rám nắng do vận động nhiều ngoài trời. Khi cười lên lộ ra chiếc răng khểnh khiến cả gương mặt trông rất đáng yêu.

Năm tháng ấy, vì để thường xuyên được gặp em mà tôi đã tạo ra rất nhiều sự tình cờ.

Năm tháng ấy, vì để tiếp xúc nhiều hơn mà tôi đã dành thời gian tham gia vào Câu Lạc Bộ mà bản thân không thích.  

Năm tháng ấy, vì bảo vệ em trước tai nạn mà lấy thân mình che chắn, sau đó phải nhập viện, trì hoãn việc học.

Năm tháng ấy, em cũng không biết được, vì không nỡ yêu xa mà từ bỏ mong muốn du học được ấp ủ đã lâu.

Năm tháng ấy,… thôi không phải cái gì cũng nhớ rõ.

Trước giờ tôi luôn là một người khô khan, không lãng mạn, không biết nói lời đường mật, khi em ấy tức giận hay hờn dỗi cũng không biết phải dỗ dành ra sao. Dù không đến mức gọi là giàu có nhưng thường “ting ting” vào tài khoản em vài trăm, khi đi làm có tiền thì vài triệu. Nói lời xin lỗi dù không phải lỗi của tôi, đối với em ấy tôi chưa bao giờ tiếc một lời hay một hành động yêu thương quan tâm nào. Sau đó nấu một vài món ngon mà em thích, ngồi một bên gãi gãi đầu chờ em ấy nguôi giận.

Bạn bè tôi nhìn vào nói em ấy trẻ con, tính nết không tốt, không hiểu chuyện, đôi khi có những lời làm tôi tổn thương, nói tôi cho đi quá nhiều mà không nhận lại sự tương xứng.

Trước mặt thì tôi gật gật đầu với họ nhưng sau đó cũng bỏ ngoài tai. Ở bên cạnh tôi, em ấy cứ thoải mái làm trẻ con, tôi sẵn sàng bao dung mọi khuyết điểm của em. Tôi và em ấy, ai yêu nhiều hơn không quan trọng, tôi bằng lòng bỏ ra phần nhiều, chỉ cần em ấy có yêu tôi là được.

Đôi khi tức giận nói những lời tổn thương, mà tính em ấy hơi cục cằn, tôi nghĩ đó chỉ là lời nói nhất thời khi tức giận, không phải lời thật lòng nhưng tôi vẫn thấy có chút nhói đau. Mỗi lần như vậy, chưa bao giờ nghe được một lời xin lỗi từ em. Chỉ cần một lời thôi, chút xíu ấy sẽ tan biến ngay lập tức mà không phải đọng lại theo số lần.

Tôi của lúc đó cứ nghĩ sẽ an ổn đi cùng nhau đến cuối đường đời, nhưng không... tôi phát hiện em ngoại tình. Lúc đó em ấy vừa tốt nghiệp và đi làm được 1 năm.

Tôi luôn tin tưởng em nên chưa bao giờ nghi ngờ. Vậy mà người ta nói đúng, không nghi ngờ thì có ngày bất ngờ.

Cả người tôi như bị rút cạn sức lực, lồng ngực nhói đau như bị nện một cú thật mạnh, dường như trái tim đang bị một bàn tay bóp thật chặt, đó hẳn là bàn tay của em ấy nhỉ?

Em ấy xin tôi tha thứ, nói chỉ là mới quen được 3 tháng mà thôi, là bản thân không kiểm soát được nên dại dột, ai cũng có lỗi lầm mà, anh tha thứ cho em được không? Tôi cũng vì quá yêu nên đã chọn bỏ qua, thậm chí cũng không nặng lời.

Nhưng trong lòng đã có một vết nứt khó có thể lành lại, đau lắm, chưa bao giờ cảm thấy đau đớn như vậy, lại càng không nghĩ tới người đem đến nó sẽ là em ấy.

Tôi phải ở một mình để cố gắng bình ổn lại cảm xúc của mình, sau đó cũng trở về với những ngày sinh hoạt như trước.

Ban đầu em ấy còn nơm nớp, nhưng thấy tôi trở lại bình thường thì dường như cũng không lo lắng gì nữa.

Em ấy quyến rũ, lôi kéo tôi lăn giường để dỗ dành tôi. Nếu là trước kia, mỗi khi thấy em chủ động tôi đều thích vô cùng, rõ ràng vẫn là sự nhiệt tình, thân thể mà tôi luôn chết mê chết mệt đó nhưng mỗi khi chạm vào tôi đều không tự chủ mà nghĩ, liệu có phải làn da này đã bị người khác xoa bóp qua, đôi môi này đã bị hôn qua hay thậm chí còn… Có thể cảm xúc tác động đến thân thể, nghĩ đến đó bụng tôi đã cồn cào muốn nôn.

Tôi không rõ, cũng không muốn biết là phải vậy hay không, tôi sợ câu trả lời. Phải mất một thời gian tôi mới không nghĩ đến nữa.

Phải chăng ngoại tình có hương vị khiến người ta say nghiện, nếm qua rồi là nhớ mãi không quên, có một lần sẽ có những lần sau. Cảm giác kích thích khi ăn vụng lại sợ bị phát hiện, lợi dụng lòng tin và tình cảm của đối phương để thoả mãn những tham đắm của bản thân.

Hơn 5 tháng sau, nhờ cô bạn thân mà tôi lại biết em ấy ngoài tình lần thứ hai.

Tôi đưa bằng chứng từ cô bạn và tra hỏi trong tâm trạng như muốn sụp đổ. Nhưng lần này, người cầu xin là tôi.

Ban đầu em ấy có chút bối rối nhưng sau đó tỏ vẻ như lại bị phát hiện thì thôi vậy, nói: “Không phải là em không yêu anh nữa, chẳng qua là… là tình cảm của em chỉ là san sẻ một vài phần cho người khác thôi mà.”

“Nếu không thì anh có thể chọn chia tay.” Nghe thấy hai từ chia tay, tôi hoảng hốt không thôi, bước đến ôm chặt lấy em, sợ em sẽ một bước rời đi.

Ngày ấy tôi đã khóc lóc cầu xin em đừng bỏ tôi, tôi nói: “Em đừng san sẻ cho ai cả, quay lại cho anh hết như trước có được không? Xin em đó, anh không muốn rời xa em đâu, đi mà Nam.”

“Anh có gì khiến em không hài lòng thì em cứ nói, anh chắc chắn sẽ thay đổi mà.”

“Thì em bảo anh lựa chọn chứ em cũng có  muốn chia tay đâu, anh không muốn thì thôi.”

Cô bạn thân của tôi biết chuyện đã chửi tôi không tiếc một lời. Đám bạn khuyên tôi nên bỏ đi, nhưng tôi không thể, vừa nghĩ đến cuộc sống không còn bóng hình của em tôi đã thấy không chịu được.

Một thời gian sau, tôi phải đi công tác ở Hà Nội hơn 2 tuần, dường như có dự cảm nào đó hay đã không còn tin tưởng được nữa, tôi gắn camera mini nguỵ trang quay lén trong nhà.

Nhờ vậy mà tôi tận mắt thấy được cảnh em ân ái cùng người khác ở trên chiếc giường mà chúng tôi đã luôn ngủ.

Mỗi khi chúng tôi lăn giường, tôi không bao giờ để em mút kẹo, vì cảm thấy rất bẩn, còn có thể mắc các loại bệnh về tình dục. Em làm với người khác, con rất nhiệt tình chơi rất nhiều tư thế. Tôi cứ nhìn chằm chằm họ qua màn hình laptop đến khi họ kết thúc, nhìn em ấy dọn dẹp mọi thứ lại như cũ, đến khi không còn thấy người vẫn ngồi một chỗ như người mất hồn.

Tâm trạng tôi khi đó có thể dùng từ trống rỗng để hình dung, tôi vẫn làm việc, ăn uống ngủ nghỉ như thường.

Ngày kết thúc công tác, tôi không trở về nhà mà đến nhà đứa bạn ở nhờ một hai hôm. Đứa bạn nhìn bộ dáng của tôi thì biết có chuyện, tôi không nói gì nhưng nhìn bộ dáng của tôi nó cũng đoán ra. Tôi nghĩ nó sẽ mắng như lần trước nhưng lần này chỉ thở dài rồi thôi.

Tôi muốn chia tay, nhưng lại không dám về nhà vì tôi sợ, sợ khi đối mặt với em ấy tôi lại kiềm lòng không đặng rồi nói không thành hai từ “chia tay”. Tôi thử mở miệng nhưng cứ như bị kẹt ở cổ họng, không phun ra được.

Cùng ngày, tôi gửi video đã quay được cho em ấy xem.

[Anh quá đáng rồi đó, vậy mà dám gắn camera theo dõi em, thế giờ anh muốn sao?]

[Chúng ta chia tay đi]

Soạn tin nhắn này mà tay tôi cứ run làm điện thoại rớt lên rớt xuống. Vừa gửi xong, tôi đã thấy hối hận muốn thu hồi nhưng không kịp.

[Ok, em cũng mệt rồi, vậy đi]

[Mai em chuyển đồ rời đi liền]

Em ấy trả lời rất nhanh, dường như không cần nghĩ ngợi gì. Chắc hẳn đã chán tôi, muốn đường ai nấy đi từ lâu nhưng lại không muốn là người nói lời chia tay trước.

Ngày đó sau khi chia tay, tôi lặng người cả ngày trời, trở về nhà, sau đó đã khóc rất rất nhiều, chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày tôi lại khóc nhiều đến như vậy. Tôi nhốt mình trong nhà không ra ngoài không gặp ai suốt 2 tuần liền. Thời gian đó, bạn bè gọi điện đến thăm hỏi cũng chỉ nghe thấy tôi khóc và khóc.

Dường như trong suốt 2 tuần, tôi đã đem cõi lòng gần như tan vỡ bày ra ngoài, những tổn thương vặt vãnh mà tôi từng tự an ủi dối gạt cho qua, tất cả những đau lòng, ấm ức, tủi thân đều tựa như thác đổ.

Kể từ ngày chia tay đã hơn 1 năm, hiện giờ nhắc lại cũng như kể một câu chuyện thường ngày đã qua, cõi lòng cũng đã bình lặng trước cái tên Minh Nam.

Trước kia tôi luôn tha thứ, chưa từng hận và bây giờ lại càng không. Không phải vì em ấy xứng đáng, mà đó là cách duy nhất để tôi cảm thấy không còn nặng lòng.

Tôi đã từng cẩn thận ngắm nhìn em rất nhiều lần, cẩn thận khắc ghi dáng vẻ của em vào sâu tận cõi lòng, in lại dáng vẻ mà em thay đổi theo năm tháng.

Bây giờ nếu không phải chủ động nhớ lại, tôi gần như đem dáng vẻ của em lãng quên cùng với những kỷ niệm mà tôi từng cảm thấy hạnh phúc không thôi.

Có lẽ từ nay về sau, sẽ thật khó để tôi mở lòng yêu thêm lần nữa. Kết quả của đoạn tình hơn 7 năm mà tôi đem trọn lòng để yêu đã đủ đánh tôi kiệt sức. Nó đã hình thành trong tôi một vài nỗi sợ khiến tôi trở nên nhạy cảm, không muốn vì vậy mà làm thương tổn một ai đó.

Càng không thể làm “kẻ tổn thương muốn tổn thương kẻ khác”. Khi đó trong mắt người khác, từ kẻ đáng thương sẽ thành kẻ đáng ghét. Quá khứ đau khổ không thể tẩy trừ cho hiện tại sai trái.

Chắc hẳn kiếp trước tôi đã làm tổn thương một người rất thương tôi để rồi bây giờ phải nhận lấy quả báo thế này. Em ấy không chọn cách nhẹ nhàng nhất mà chọn cách làm đau tôi nhất. Thế nên, tôi cũng tin vào một ngày nào đó, em ấy sẽ phải lòng sâu đậm một kẻ lừa tình, sẽ yêu như cách tôi đã yêu, sẽ nếm trải những gì mà tôi đã chịu. Không kiếp này thì kiếp sau.

Ai cũng xứng đáng được yêu, được hạnh phúc và đều sợ bị tổn thương. Vậy mà có những người luôn làm tổn thương người yêu thương họ hết lần này đến lần khác lại muốn bản thân được hạnh phúc trọn vẹn.

Nhưng sau cùng, gieo nhân nào thì gặt quả ấy. Kẻ phụ tình sao có thể gặp lại chân tình. Có mà không trân trọng thì kết quả là vĩnh viễn mất đi.

- Hết -

Tác giả muốn gửi lời:

Tình yêu là duyên nợ, hết nợ là tình tan.
Mong bạn hãy tin rằng, tiếp tục chân thành thì chắc chắn sẽ gặp được chân tình.

Ngày tháng sau này vẫn còn dài, rồi một mai vào một ngày đẹp trời, sẽ có ai đó xuất hiện và chữa lành hết những tổn thương của “tôi”, chỉ cần “tôi” dám mở lòng chân thành thêm một lần nữa. Còn không thì một mình cũng rất tốt mà nhỉ?


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play