Tron lúc Đinh Vân bị thiếu nữ lôi kéo đi qua, suy nghĩ vô số lời mở đaauf mà thiếu nữ có thể dùng, lại không nghĩ tới cô lại mở miệng thế này: "Này anh ơi, còn nhớ rõ tôi không? Hôm qua anh giúp tôi mua đồ uống, tôi nói sẽ trả tiền lại cho anh!”
Chào, anh ơi, anh ơi, anh ơi...... Trời ạ (Tiểu Nhạc Nhạc). JPG*! Đây cũng quá xấu hổ đi?! Anh ơi? Trời ạ trời ạ!
*Meme của Nhạc Nhạc (Diễn viên tướng thanh của Đức vân xã)
Đinh Vân mặt ngoài cố gắng duy trì biểu cảm bình thường, trong lòng cũng đã có hàng vạn con sóc đất gào thét ầm ầm...
“Là cô à, đương nhiên nhớ." Anh đẹp trai nhìn thấy các cô đi tới, hơi có chút kinh ngạc, cũng rất nhanh lễ phép mỉm cười: "Thật ra thật sự không cần trả, coi như là tôi mời cô là được rồi”
Tiểu Vân cười vô cùng ngọt ngào, trong ánh mắt còn mang chút vẻ nghịch ngợm: "Vậy sao được chứ? Nếu anh không cho tôi trả tiền, chị tôi chắc sẽ cho rằng anh là người xấu, có phải hay không, chị?"
Đinh Vân còn đắm chìm trong cảm xúc khiếp sợ "Mẹ ơi tuổi trẻ của tôi sao lại mạnh mẽ mở miệng gọi anh ơi như vậy", bất ngờ không kịp đề phòng bị cue đến, chỉ có thể giật giật khóe miệng cười, vô cùng bản năng trả lời một câu: "Đẹp trai như vậy vừa nhìn đã biết không phải người xấu..."
Cái quái gì thế này? Thật muốn cắn đứt đầu lưỡi của mình a a a a a! Tại sao nói chuyện không thể phát triển chức năng có thể thu hồi trong vòng hai phút?!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT