Xin Hãy Buông Tha Em

Tới Lục Gia


10 tháng


Sáng hôm sau nhà họ đang dùng bữa sáng cha cô nhìn có:

" Lâu rồi con cũng không qua Lục Gia, hay là hôm nay con sang Lục Gia một chuyến đi " ông ta xưng "con" khiến cô thấy không quen

"Thôi ạ bữa nào con sang cũng được" cô không muốn sang căn biệt thự đó tí nào

“Đằng nào hôm nay Thừa Phong cũng quay về Lục Gia nên con đi luôn đi, dù con không lấy Thừa Phong nhưng dù gì cha mẹ Thừa Phong từ lâu cũng xem con là con gái họ mà”

"Vâng" dù không muốn đi nhưng không còn cách nào từ chối cả

Ăn sáng xong cô lên lầu thay đồ, hôm nay cô mặc một chiếc váy màu đỏ trễ vai. Da cô bình thường đã rất trắng khi kết hợp với màu đỏ càng làm nổi bật làn da của cô

Ra chiếc xe Rolls Royce cô định ngồi ghế đằng sau thì anh lên tiếng:

"Ngồi ghế phụ đi anh không phải tài xế của em" anh quay lại nhìn cô

"Em biết rồi" cô bất lực ngồi ghế phụ kế bên anh

Trên đường đi đến Lục Gia:

“ Chút nữa cha mẹ có nói gì về hôn sự thì cứ nghe theo họ cho qua chuyện ”

"Em biết rồi" cô nhìn qua cửa kính bên ngoài không dám đối diện với anh

Anh thấy vậy:"Dạo này anh thấy em lạ lắm, mỗi lần gặp anh là né tránh anh"

Cô chột dạ quay qua nhìn anh:"L.. àm gì có anh nghĩ nhiều rồi "

Anh không làm khó cô nữa:"Chắc anh nghĩ nhiều rồi "

Vừa đúng lúc xe đến Lục Gia, cô thở phào nhẹ nhõm 

Có một cô gái ra mở cổng:"Anh phong về rồi ạ"

Anh lạnh lùng nói:"ừ"

Cô ta lấy có ai ngồi ghế phụ lên:"Ai đây " giọng nói khó chịu

Cô mở cửa xe xuống quay qua nhìn cô ta:"Tôi là ai không đến lượt cô hỏi "

 Thừa Phong nhìn cô rồi qiay qua nói với cô ta :"Là Nhị Tiểu Thư Hạ Gia người hôm qua em mới gặp hôm qua"

"À thì ra là cậu, mình không có ấn tượng với cậu nên không nhớ cậu. Cậu không trách mình chứ" Cô ta nói xog nhìn Thừa Phong với vẻ mặt tự trách khiến cô mắc ói

Cô cười khinh bỉ:"Cậu là cái thá gì mà mình phải để lại ấn tượng với cậu" nói rồi cô sải bước vô Lục Gia để cô ta ở tại cổng quê một cụcBước vào mới bước vào nhà, cha mẹ Thừa Phong đã ở phòng khách vừa thấy cô :

"Con dâu của mẹ"Cẩn Mai ôm cô vào lòng mừng rỡ

" Dạ con chào 2 bác " vừa dứt câu:

"Gọi là mẹ chứ, sau này con làm dâu nhà này mà" bà ấy rất mong cô gọi bà ấy là mẹ

Cô liếc nhìn Thừa Phong hắn gật đầu:" V..âng mẹ à" nghe được tiếng "mẹ" bà ấy hài lòng mỉm cười

Bà hỏi thăm nói chuyện với cô không ngó ngàng gì đến hắn:

"Được rồi mẹ à mẹ không định cho con dâu mẹ ngồi à" hắn mỉm cười nhìn cô khiến tim cô đập loạn nhịp, nếu nói không còn tình cảm với hắn là nói dối. Cô yêu hắn 12 năm đâu nó bỏ là bỏ được cần phải có thời gian để cô quên đi tình cảm cô dành cho hắn

Mẹ có con dâu rồi quên đi đứa con trai này, biết vậy con không mang cô ấy đến" cô không ngờ một người tàn nhẫn, độc ác cũng có bộ dạng ngày

"Cái thằng quỷ này" bà ấy cười rồi xoa đầu hắn ta

Từ nãy giờ mọi chuyện đều được Mộng Diệp chứng kiến cô ta liếc nhìn cô

Lục Thừa Vũ lên tiếng:"Mộng Diệp cháu vô pha ly nước cam cho Nhược nhược cho ông" cô ta vô bếp pha nước cam khoảng 10 phút đem ra cho cô

Ngồi nói chuyện một hồi :

“Con cứ ở đây chơi đi mẹ với cha con giải quyết công việc ở công ty khoảng 12 giờ cha mẹ về”

"Vâng ạ cha mẹ cứ giải quyết công việc đi ạ không cần lo cho con" nói rồi ông bà lên phòng thay đồ lên công ty

"Anh đi tắm đã rồi anh xuống, em mệt thì lên phòng nghỉ đi" anh nhìn cô

"Anh cứ đi đi ạ" cô cười rồi anh lên phòng xa khỏi tầm mắt cô

Thật ra nơi cô kết thúc sự sống là ở căn biệt thự này. Sở dĩ ban đầu cô không muốn đi là không phải không muốn gặp cha mẹ anh mà là nơi này là ám ảnh cả đời cô, có thể nói nơi đây là khởi đầu và kết thúc của cô. Lúc cô vừa đặt chân đến nơi này khiến bao kí ức ở kiếp trước ùa về khiến cô sợ hãi không dám vào

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play