Xin Hãy Buông Tha Em

Hôn sự


10 tháng


Khi bước xuống lầu cô thấy anh cũng đang quay qua nhìn cô 

"Em chào Thừa phong ca ca" nghe Chỉ Sương chào anh cũng mỉm cười gật đầu

Cha cô thấy cô không chào hỏi liền liếc sang cô, khiến cô giật mình:"P.. hong Phong ca ca m.. ới tới ạ"

"ừ anh mới tới" Thừa Phong

"Thôi được rồi 2 đứa lại đây ngồi" Chỉ Lan nói giọng hiền từ

Cô chưa bao giờ ăn một bữa cơm mà áp lực đến vậy, như có hàng trăm đôi mắt phàn xét cô. Ngồi ăn khoảng một lúc cha cô :"Hôm nay ta kêu con đến đây là bàn về chuyện hôm sự của con với Chỉ Nhược "

Cô đang ăn cơm nghe đến "hôn sự của con với Chỉ Nhược" khiến cô sợ hãi không nói lên lời:

“C.. ha à c.. on mới 15 tuổi t..thôi giờ còn quá sớm để bàn về ch..uyện hôn sự với l.. ại con không th.. ích anh ấy”

Cha cô lớn tiếng quát :

“CHUYỆN NGƯỜI LỚN KHÔNG ĐẾN MÀY XEN VÀO ”

Cô tức giận đập chén lên bàn:"Ông có phải là CHA tôi  không vậy ngay cả hạnh phúc cả đời tôi cũng không được quyết định " 

Ông ta tát cô “Mày là đứa bất hiếu, lấy gia đình người ta mày được ăn sung mặc sướng mà mày còn thái độ đó với tao à”

Cô khinh bỉ :"Ông yêu thương tôi muốn tôi sống sung sướng hay là lấy tôi ra vì LỢI ÍCH CÔNG VIỆC CỦA ÔNG. Nói tóm lại ai muốn lấy hắn thì lấy con này không lấy, có c. h. ế. t cũng không lấy " nói rồi cô chạy thẳng lên lầu đóng cửa lại ngồi một góc mà khóc

Tại sao chứ? từ nhỏ đến lớn cha chưa bao giờ để cô tự quyết định cái gì cả đều phải thông qua cha, nếu cha không cho phép thì không được làm. Cô thích đàn nhưng cha mỗi khi thấy cô đàn thì ông ta ném mấy cây đàn của cô vào

 

ông ta đập nát từng cây đàn của cô,  cô rất ngưỡng mộ chị chị cô vì từ nhỏ cha đã cưng chiều chị, chị ấy luôn được cha cho chị tự quyết định mọi chuyện.Nhưng cô cũng là con ruột của ông ta tại sao ông ta lại đối xử với cô như vậy.Càng nghĩ đến cô càng tủi mà khóc

Ở dưới lầu ông ta đang giận dữ

"Thôi chú à đừng tức giận ảnh hưởng tới sức khỏe,em ấy còn nhỏ nên suy nghĩ chưa thấu đáo đâu chú nên thuyết phục em ấy từ từ" Thừa Phong khuyên bảo

Cha à nếu em ấy không thích thì cha đừng ép em ấy nữa" chỉ sương cầm tay cha

" hừ!Để xem nó cứng đầu được bao lâu" ông ta tức giận đi lên lầu

Hạ Phu Nhân nói:"bây giờ ngoài trời đang mưa to quá, cô cũng không yên tâm để cháu về hay là đêm nay ngủ lại một bữa đi"

Anh ta thấy trời càng ngày mưa càng to giờ mà về rất nguy hiểm :"Vâng để cháu gọi báo với cha mẹ không họ lại lo cho cháu " nói rồi anh ra phòng khách gọi cho cha mẹ

"Chỉ Sươngà con dẫn Thừa Phong ca ca lên lầu đi" Chỉ Sương gật đầu ra ngoài phòng khách:

"Thừa Phong ca ca để em đưa anh lên phòng" anh gật đầu đi theo. 

Lên đến phòng Chỉ Sương lễ phép:"thôi anh nghĩ ngơi đi em không làm phiền anh nữa "Chỉ Sương đang chuẩn bị quay về phòng mình thì anh:

" À.. thì cho anh hỏi phòng Nhược Nhược ở đâu " 

"À phòng em ấy ở trên lầu 3 căn phòng đầu tiên á " ngoan ngoãn đáp

Anh gật đầu rồi quay về phòng ngủ, khoảng 15 phút sau anh xuống bếp nhờ vú nuôi pha ly sữa rồi lên phòng của cô gõ cửa

Cô đang khóc nghe thấy tiếng gõ cửa liền lau đi nước mắt rồi ra mở cửa

Vừa mở cửa đập vào mặt cô là một thiếu niên có thân hình cao lớn, cao hơn tầm 30 cm 

"S.. ao a..nh lại ở đây, chẳng phải a.. nh về rồi à" cô sợ hãi lùi 3 bước về sau mém xíu nữa là ngã xuống sàn nhà

"Tại sao anh không được ở đây? mà sao em không gọi anh là Phong phong ca ca nữa" anh ta vô phòng cô đóng cửa lại

"À thì e.. m hơi bất ngờ thôi, em thấy gọi vậy không được hay cho lắm"  giọng nói ấp úng

"Hử không hay chỗ nào em nói xem" hắn liếc cô

"P..hong phong ca ca M..à anh kiếm e..m có chuyện gì không" cô thấy ánh mắt lạnh lẽo u ám của hắm khiến cô ớn lạnh

"uống sữa đi, hồi nãy không thấy em ăn gì" anh đưa ly sữa cho cô

Cô cầm nhưng chưa dám uống có lẽ vì sợ anh bỏ thuốc độc, anh như đọc được suy nghĩ của cô liền cầm lấy ly sữa uống một ngụm rồi đưa cho cô:"uống đo không có độc đâu mà sợ"

Hồi nãy đúng thật là cô không ăn được nhiều nên giờ cũng thấy đói nên cầm ly sữa uống:

" ự..c ực"một hơi hết sạch cốc sữa

"Em sợ anh sao, mỗi lần thấy anh em đều hoảng hốt,lo sợ" anh nhìn cô, chỉ cô lên giường ngồi cạnh hắn

"Không có em làm gì sợ ca ca chứ chỉ là hơi bất ngờ thôi" cô ngoan ngoãn ngồi lên giường

"Em nên ngoan ngoãn lấy anh đi đừng cãi lời cha nữa, sẽ không có ích cho em đâu" hắn cầm lọn tóc của cô đưa lên mũi ngửi

Cô rùng mình:"Nhưng ca ca không thích em mà "

"hử ai nói không thích chứ, em yên tâm lấy anh em sẽ không chịu khổ" hắn lạnh lùng đáp

"Thôi khuya rồi em nên đi ngủ đi, trẻ con nên đi ngủ sớm để mai còn đi học" nói rồi anh cầm lấy cốc sữa trên tay cô đã uống hết ra ngoài

Sau khi anh ra cô thở phào nhẹ nhõm,rồi cũng vì quá mệt nên ngủ thiếp đi

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play