Uyển Hân được nghỉ Tết nên về quê, ở nhà cô chỉ ăn mới ngủ, xem phim không thì dọn dẹp nhà cửa, cô thấy chán cái cuộc sống này, cô muốn được đi chơi, muốn được bay nhảy. Buổi chiều đang nằm xem phim thì Lam Phong nhắn tin:

"Chị đang ở đâu vậy?"

"Ở Nam Định."

"Sao về sớm thế?"

Uyển Hân mải xem phim nên không trả lời tin nhắn của Lam Phong, tới tận mười giờ đêm cô mới vào phần tin nhắn, thấy rất nhiều người gửi tin cho cô nhưng cô không trả lời, cô chỉ trả lời tin nhắn của người quen và những gì liên quan tới công việc còn nếu tán tỉnh thì cô bơ luôn chính vì vậy cô hay bị nói là kiêu, chảnh.

"Nghỉ Tết nên không được ở trên đó."

"Vâng, chị đi đâu mà giờ mới trả lời tin nhắn." Lam Phong nhắn tin với giọng giận dỗi, cậu đợi tin nhắn của cô rất lâu, cứ mấy phút lại nhìn điện thoại, thông báo là cầm lấy điện thoại luôn xem có phải cô trả lời hay không ai ngờ mãi đến đêm cô mới trả lời.

"Xem phim."

"Giỏi lắm."

"Hihi định trả lời rồi nhưng mà đang xem phim đến đoạn hay nên kêu tý xong đoạn đó rồi trả lời mày sau ai ngờ xem xong em tao nó kêu đi dán bánh cho nó, lên thấy nó đang cầm điện thoại tao nghịch rồi nên tao mở laptop làm việc, giờ xong mới vào Facebook và trả lời mày."

"Hức."

"Sao nay mày bị gì à mà làm nũng vậy?"

"Em kể chị nghe hôm trước đi uống rượu với bạn gặp người yêu cũ của người yêu cũ, xong ông ấy kêu con đó đang tán thằng bạn ông bên trường Đại học Xây dựng, thằng bạn em nó bảo hôm trước mới thấy tán thằng bạn lớp nó, xong thằng lớp em nữa, ôi sợ hãi ngang nha, không biết ngày trước em có bị cao thêm mấy phân không?"

"Không trách được, nó chia tay mày rồi mà nên thích ai chả được, con gái mà dễ rung động, chỉ cần người ta tốt với mình là sẽ rung động thôi."

"Không đâu nó tán mà gì rung động nữa."

"Nói chung tao không thích con trai nói xấu người yêu cũ, dù sao cũng chia tay nhau rồi, cuộc sống của nhau đừng nên xen vào."

"À hôm trước nữa nha, em nhờ chị Phan Nhung lấy vé tại em tan học muộn, xong em qua xem lấy được chưa, lúc đi qua B1 thấy nó với thằng nào đang ngồi ở đó, em đứng đợi xong chị Phan Nhung mang vé đưa cho em, xong em với chị ấy đi về trường, lúc đó không phải chị ấy mà là Mai Vân thì thôi rồi." Phan Nhung có thể không xinh như Thái Vân nhưng cô ấy rất tốt.

"Gọi Mai Vân ra mà chọc tức, tao nói thật kiểu đó chả vui tý nào, sao phải nhờ người khác đóng thế để chọc tức làm gì?"

"Em không có ý chọc tức gì đâu nhưng nó cứ xuất hiện làm em ngứa mắt."

"Mày càng nói tao càng thấy mày vẫn còn tình cảm với nó, thậm chí là rất nhiều."

"Tuỳ chị nghĩ thôi. Em lại bị đau đầu rồi." Lam Phong lẩn sang chuyện khác chứ nói một hồi Uyển Hân lại giận cho mấy ngày thì cậu biết dỗ kiểu gì, đang ở xa nhau nữa, cậu muốn thời gian còn lại ở Việt Nam có thể thấy cô vui vẻ.

"Sao?"

"Em chưa kiếm được ai ưng ý, Tết đến nơi rồi."

"Mai Vân đâu?"

"Mai Vân xa lắm."

"Hôm trước ai kêu dụ nó ra Hà Nội cơ mà."

"Mà có gần cũng không vào tầm ngắm."

"Nãy mày vừa kêu nếu là Mai Vân thì sẽ khác."

"Mai Vân chỉ để trêu ngươi thôi, còn vợ tương lai phải khác chứ." Uyển Hân nhớ lại lúc trước Lam Phong cũng từng rủ cô đi để trêu ngươi người yêu cũ.

"Bớt lấy người khác ra trêu người đi."

"Hazzz giờ lấy đâu ra crush nhỉ?"

"Có rồi đó thôi, bớt thả thính là được."

"Em có thả thính đâu, em bán thính mà. Em chưa có crush, chị đừng có mà nói vậy."

"Mai Vân kìa."

"Em nói lại là Mai Vân chỉ là bạn, không phải người em thích, ok chưa?" Lam Phong đã giải thích rất nhiều lần nhưng Uyển Hân không tin, cô suốt ngày "đẩy thuyển".

"Nó thích mày, mày cũng thích nó yêu nhau được."

"Không hứng thú."

"Bớt đi đã nghiện còn ngại." Nhớ lại ngày đầu gặp Mai Vân về phải tìm Facebook cho bằng được, khen cô ấy xinh các kiểu mà giờ kêu không hứng thú ai mà tin được.

"Em tính đi cướp hoa mà toàn hoa xấu."

"Mày muốn cướp ai?"

"Đứa nào hở ra là cướp."

"Mày rảnh quá hả cần người yêu tới vậy à?"

"Con tim này cô đơn quá, tết đến nơi rồi người ta có người yêu chưa?"

"Mày trả lời đại có rồi đi."

"Mẹ bảo không được nói dối."

Đọc tới đây Uyển Hân không nhịn được cười, cái gì Lam Phong cũng muốn.

"Vậy trả lời chưa đi."

"Như thế người ta nhận em làm con rể thì sao? Chết em."

Nghe đến đây Uyển Hân chợt nhận ra mình cũng hay bị nhận làm con dâu, cứ ai đến nhà cũng nhận, mỗi lần như vậy cô toàn tìm cách trốn.

"Chính xác nha, tao hay bị nhận cực, sau mỗi lần người ta nói tao tìm cách chuồn, mẹ gọi không ra, ngại dã man." Lần đầu thấy Uyển Hân từ chối gặp trai, bình thường đi đâu cô cũng nói chuyện với trai, nhất là trai đẹp.

"Em đang nghĩ, liệu em có phải đang nói chuyện với Uyển Hân của em không?"

Uyển Hân đang nằm mà phải bật dậy chuẩn bị văn để chửi nhau với Lam Phong.

"Đậu má, chắc không phải tao đâu, mày hay lắm."

"Thấy nội dung tin nhắn hơi lạ." Lam Phong bị Uyển Hân đưa máy cho người khác nhắn tin với mình nhiều rồi nên mỗi lần cô dịu dàng cậu không dám tin.

"Đêm hôm mày nghĩ tao đưa máy cho ai khác hả?"

"Không giống Uyển Hân mọi ngày. Biết đâu chị lại nhờ em chị nhắn tin."

"Em tao mà dám động vào máy tao khi chưa có sự cho phép của tao á, mà có thì tao cũng đọc cho nó nhắn."

"Đây rồi, Uyển Hân của em trở lại rồi, đúng chị yêu của mọi ngày." Thấy Uyển Hân nhắn tin có câu chửi Lam Phong mới cảm nhận được đó là chị yêu của cậu, chứ dịu dàng, nhẹ nhàng, từ tốn cậu không quen.

"Từ nay không cho ai cầm máy nhắn tin cho mày được chưa?"

"Dạ, chị ngủ đi, đúng là FA hay cú đêm."

"Chắc mày không FA."

"Chị FA thâm niên rồi, không chấp."

"Má mày, chị đây không thích thôi chứ thích không thiếu nhé, quan trọng tìm người phù hợp thôi. Còn mày nữa ấy, lo mà kiếm đi."

"Chị yên tâm lúc ra trường có một người là được rồi, nếu không có em sẽ tìm chị."

"Biến đi."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play