Tia sét màu tím không ngừng bổ vào thuyền hoa, giống như hiệu ứng đặc biệt của một bộ phim bom tấn. Ban đầu người trên thuyền vốn còn hãi hùng khiếp vía, sợ bị sét đánh trúng là đi đời nhà ma, tim đập thình thịch. Chỉ là chốc lát sau, bọn họ mới phát hiện, tia sét này giống như là có mắt, tần suất cao như vậy nhưng đúng là không có một tia nào đánh trúng vào con người.
Bọn họ nhìn về phía Dương Tam với ánh mắt ngưỡng mộ như nhìn núi cao, sau khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, hình tượng Dương Tam trong lòng bọn họ chẳng khác nào là Thần cả, nhìn cái vẻ tùy ý triệu hoán thiên lôi của cô, giống như thiên lôi trong tay cô chỉ là đồ chơi để cô tùy tiện nhào nặn mà thôi.
Một người trong đó lấy hết can đảm hỏi Dương Tam: “Tại sao lại triệu hoán nhiều tia sét như vậy?”
Dương Tam trầm ngâm một lát, vẻ mặt chính nghĩa nói: “Vì trừ tà.”
Mọi người nghe nói như vậy cũng nhịn không được co giật khóe miệng: Đây có lẽ là cái cảnh trừ tà lớn nhất mà bọn họ từng thấy.
Dương Tam liếc nhìn bọn họ, giọng điệu trấn tĩnh: “Các người có thể đến một con thuyền khác.”
Doãn Văn Giác đang trên một con thuyền khác vẫy vẫy tay về phía bọn họ, dây chuyền vàng trên cổ tỏa sáng dưới ánh mặt trời lấp lánh làm cho người ta muốn mù cả hai mắt. Nếu là bình thường, bọn họ nhất định sẽ oán thầm trên người Doãn Văn Giác này tràn ngập mùi nhà giàu mới nổi, nhưng hiện tại trong mắt bọn họ, Doãn Văn Giác lại là tiểu thiên sứ tỏa ra ánh sáng vàng lấp la lấp lánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT