Vốn Dương Tam chỉ chuẩn bị tùy tiện nói một chút là xong rồi, dù sao đối tượng nghe giảng bài đều là con người, một chút kiến thức của cô chắc là cũng đủ dùng. Mà bây giờ, vì không muốn mất mặt với tam giới, cô không thể không đi cầu cứu người khác.
Dương Tam khóc chít chít cầu cứu sư huynh, đến lúc cần dùng mới phát hiện ra bản thân thiếu hụt kiến thức, đều do từ trước đến nay cô thuộc về phái thực chiến.
Liễu Giác nhìn cô lệ rơi đầy mặt, liền có cảm giác hoài niệm: Trước kia mỗi lần sư muội bị sư phụ kiểm tra bài tập, hầu như đều là sư huynh bọn họ ôn bài lại cho cô.
Anh ta nói: “Anh đã ghi lại bài giảng kinh cấp sáu của Đạo Tôn vào hạc giống, để anh gửi sang cho em.”
Dương Tam liền vỗ mông ngựa: “Sư huynh vạn tuế!”
Liễu Giác rất hưởng thụ: “Hiện tại đã biết ai mới là người đối xử tốt với em nhất chưa? Mấy vị Thần ở phương tây có tốt như chúng ta không?”
Trong nháy mắt Dương Tam đã hiểu: Sư huynh đây là sợ bị Thượng Đế bên kia đào chân tường đây mà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT