Sau khi Dương Tam mua sắm xong, mới phát hiện mình quên mua đồ cho bánh bao. Bánh bao đi theo cô, nếu mặc quần áo không tốt thì cũng chính là ném mặt mũi của cô. Cô còn thả mấy tấm bùa hộ thân trên người bánh bao để phòng ngừa vạn nhất, dù sao cậu bé còn rất nhỏ vẫn cần người khác che chở.
Bánh bao là cậu bé có tính tình ngốc bạch ngọt, không biết đạo lí đối nhân xử thế, suốt ngày ăn no thì ngủ, ngủ xong lại ăn, trở thành dáng vẻ mà Dương Tam hâm mộ nhất. Nói đến, mặc dù bánh bao tuổi còn nhỏ, nhưng tu vi lại không hề thấp, bề ngoài rõ ràng nhìn mới năm tuổi nhưng tu vi đã hai ngàn năm, chỉ là có lẽ cậu bé vừa tỉnh lại không lâu, không có ai dạy dỗ, cho nên chỉ toàn hành động theo bản năng.
Dương Tam nhìn thấy ngày thằng bé xuất sư không còn xa, hiện tại nhớ kỹ trước chờ sau này cậu bé kiếm được tiền lại hiếu kính cô. Thế này cũng là một loại cố phiếu tiềm lực đấy.
"Nhìn thử xem, ba bộ quần áo này nhóc thích bộ nào nhất?" Dương Tam nắm tay bánh bao, để chính cậu bé chọn, dù sao cô là người rất dân chủ đấy.
Bánh bao vô thức muốn cắn ngón tay, lại bị Dương Tam kéo ngón tay ra.
"Ăn ngon không?" Vẻ mặt cậu bé ngây thơ, ánh mắt lại cho thấy cậu bé hỏi vấn đề này là thật lòng. Cũng may mắn là đang ở nước ngoài, những người khác nghe không hiểu cậu bé nói gì, bằng không nhất định sẽ nghĩ một đứa bé đáng yêu khỏe mạnh như vậy thế mà đầu óc lại không được bình thường.
Dương Tam nghiêm túc nói cho cậu bé biết: "Không thể ăn! Cho nên đừng để tôi phát hiện nhóc lấy quần áo ăn đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play