Đây gọi là ăn vạ có phải không hả? Thế mà dám gọi cô là mẹ, lá gan này thật không phải là mập bình thường đâu. Dương Tam rất khó chịu, nhìn cô rất giống là người có con trai sao? Tốt xấu gì cũng phải gọi cô là chị gái chứ!
Không đúng, đột nhiên cô ý thức được có chỗ không đúng, nếu gọi cô là chị gái vậy bối phận chẳng phải sẽ thấp hơn so với Từ Xuân Thâm sao?
Dương Tam người hiếm khi để tâm đến những chuyện vụn vặt hơi bắt đầu suy nghĩ một chút, cô đưa tay véo mặt cậu bé giọng điệu mang theo uy hiếp: “Bánh bao, không được kêu tôi là mẹ!”
Bánh bao cảm thấy vô cùng ủy khuất, nước mắt chảy thành sống. Thế nhưng trên sách nói, người sinh cậu ra chính là mẹ mà. Vì sao hai người mẹ chẳng có ai chịu nhận cậu hết thế này? Bọn họ không cần cậu nữa sao?
“Mẹ vốn chính là mẹ của con!”
Dương Tam híp híp mắt: “Ai dạy nhóc nói?”
“Liễu Giác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play