Dương Tam nằm trên mặt đất, ngủ một giấc ngon lành, miệng còn đang nở nụ cười. Khi ngủ, cô thu hồi dáng vẻ giương nanh múa vuốt thường ngày, nhìn qua vô cùng ngoan ngoãn.
Từ Xuân Thâm lẳng lặng nhìn cô chăm chú , suy nghĩ lại thất thần. Cảm xúc mà lúc trước cố gắng áp xuống giờ lại bừng lên một lần nữa. Khi đối mặt với Dương Tam, anh luôn luôn kiên nhẫn hơn so với những người khác. Dù cho có đôi khi biết đối phương đang cố ý làm nũng, nhưng anh lại không kiềm chế được cứ mãi dung túng cho cô, cảm thấy cô rất đáng yêu.
Anh rủ mắt xuống, bình thường anh cần bày ra thái độ xa cách, người khác sẽ tự giác câu nệ, cách xa anh như anh mong muốn. Nhưng mà Dương Tam lại không giống vậy, bất kể cô làm cái gì cũng đều rất tùy hứng, nói dễ nghe một chút chính là tùy tâm sở dục, nói không dễ nghe chính là tự xem bản thân là trung tâm. Cô muốn nhào vào người anh thì lập tức nhào vào, muốn ăn đồ ăn ngon liền làm nũng bán manh. Cô phức tạp lại sinh động, dù xuất hiện trong giấc mơ của anh cũng không hề giống với những người khác luôn mang theo màu sắc rực rỡ.
Cho nên, Dương Tam có thích anh hay không?
Vấn đề này không ngừng hiện lên trong đầu anh, làm cho lòng anh không cách nào yên được.
Anh khẽ thở dài, cuối cùng vẫn biến chăn mền ra đắp lên cho Dương Tam. Mặc dù ở trong mơ chưa chắc sẽ cảm lạnh, nhưng vẫn nên phòng ngừa thì tốt hơn.
Đột nhiên Dương Tam chậc lưỡi, giống như đang thưởng thức món ngon nào đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT