Dương Tam trở lại phòng của mình, hiện tại vẫn là nửa đêm, không gian ngoài cửa sổ vẫn chìm trong bóng tối. Căn phòng này cũng không có gì khác với trước đó. Nhưng Dương Tam lại cảm nhận ra có một hơi thở xa lạ chứng tỏ có kẻ khác đã từng vào đây.
Cô liền bấm tay, chậc một tiếng: “Cô dành nhiều thời gian ngốc ở chỗ này như vậy thế mà đến bây giờ họ mới ra tay. Hành động này cũng kém cỏi quá đi mất.”
Cô lấy cái gối ra, quyển công thức nấu ăn vốn đặt dưới gối giờ đã không thấy tăm hơi.
Dương Tam liền lên giường ngồi xuống.
Hứa Giai Hâm hỏi: "Sư phụ, sao cô lại để bọn họ lấy quyển công thức kia đi?" Trong nhà không ai không biết, cái gọi là Vô Tự Thiên Thư kia, thật ra chỉ là công thức nấu ăn mà Dương Tam ghi chép lại.
Đôi mắt xanh biếc của Dương Tam ẩn chứa ý cười vô cùng vui sướng, như là ngôi sao phản chiếu trên mặt hồ, cô nói một cách hợp tình hợp lý: “Bởi vì tôi rất cần tiền nha!”
“Dù sao quyển công thức kia bị đưa đến bất kỳ nơi nào, tôi đều có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó. Đến lúc đó lại trực tiếp tới cửa đòi lại là được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play