Một nguyên nhân khác đó là Dương Tam cũng muốn mượn cơ hội lần này để Tiểu Hắc chính thức xuất hiện trước mặt mọi người. Từ sau khi Tiểu Hắc rời khỏi đảo hoang, phạm vi hoạt động của nó cũng chỉ ở trong nhà. Thỉnh thoảng Dương Tam cũng sẽ sử dụng một chút thủ thuật che mắt giúp nó ra ngoài dạo chơi. Nhưng nếu có thể quang minh chính đại ra ngoài thì sẽ càng tốt hơn.
Hội thi rubik lần này là một cơ hội tốt.
Trận đấu này cũng không có yêu cầu gì cả, có thể nói là ai đến cũng không từ chối, chỉ cần nộp phiếu báo danh trong ngày là được rồi.
Trong khoảng thời gian này, vì thi đấu nên Tiểu Hắc đã tạm dừng việc tu luyện lại, ngày đêm hăng say luyện tập. Sau khi Doãn Văn Giác biết việc này, đã mang không ít hoa quả tới cho Tiểu Hắc ăn để cổ vũ Tiểu Hắc, nói muốn cung cấp dinh dưỡng cho Tiểu Hắc, không thể để nó thua ở vạch xuất phát được.
Không chỉ có như thế, quần áo, mũ, giày của Tiểu Hắc tất cả đều là Doãn Văn Giác đặt làm cho nó.
Dương Tam nhìn quần áo trên người Tiểu Hắc: “Sao tôi chưa từng nghe qua nhãn hiệu quần áo này lần nào nhỉ? Nhưng chất lượng cũng không tệ lắm, rất chắc chắn.”
Doãn Văn Giác cười hì hì: "Đây là hiệu quần áo mà tôi vừa đăng kí bản quyền mấy tháng trước, còn chưa chính thức bán ra bên ngoài đâu." Tuy rằng trong mắt người ngoài Doãn Văn Giác chính là một tên ngốc xem tiền như rác, nhưng anh ta cũng không có ý định chỉ dựa vào gia sản miệng ăn núi lở mà ăn chơi trác táng. Vì thế anh ta liền tìm kiếm vài nhà thiết kế, lập thương hiệu thời trang riêng. Anh ta vốn còn đang suy nghĩ đến lúc đó không biết nên mời người nào tới làm người đại diện thương hiệu, kết quả sau khi biết Tiểu Hắc muốn tham gia thi đấu, liền hấp tấp chạy đến đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play