Dương Tam chớp chớp mắt, nhìn bụi cây tươi tốt trước mặt, khuôn mặt tràn đầy vui vẻ. Chỉ mới qua nửa tháng, chỗ trái cây cô đưa cho Từ Xuân Thâm vừa mới gieo đã lớn nhanh như vậy, cảm giác chỉ cần vài ngày nữa là có thể ăn rồi. 
Nhìn thân cây tràn đầy linh khí, Dương Tam có một dự cảm, đến lúc nó kết quả chắc chắn ăn còn ngon hơn cả quả mà bà chủ quán trọ đã tặng cô, nghĩ đến đây cô không kiềm được nuốt nước bọt.
Từ Xuân Thâm nói: “Quả này lớn nhanh hơn so với tưởng tượng của tôi, cũng không cần tôi phí tâm tư chăm sóc.”
Khóe miệng Dương Tam giật một cái, dưới điều kiện không có cam lộ, có thể phát triển như vậy nào chỉ là hơi nhanh một chút. Cô đoán không sai, thiên phú của Từ Xuân Thâm ở phương diện này thật đúng là không thể coi thường.
Hạt giống mà sư phụ đưa đến, hoàn toàn có thể giao cho anh!
Ánh mắt Dương Tam đầy trông mong nhìn Từ Xuân Thâm “Anh có phiền nếu trồng thêm một ít rau dưa trái cây hay không.”
Từ Xuân Thâm nhướng mày, mặt không biến sắc hỏi: “Một chút là bao nhiêu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play