Khi Dương Tam rời đi, khuôn mặt nổi giận đùng đùng. Trước kia cô đánh nhau với Diêm Vương, thực lực hai người ngang ngửa bất phân thắng bại. Kết quả cô ngủ một ngàn năm, thực lực giảm mạnh, mặc dù đã nạp rất nhiều thức ăn, cũng chỉ mới khôi phục được 30%. Lại thêm bên này là địa phủ, là địa bàn của Diêm Vương. Bên này giảm bên kia tăng, lần này Dương Tam thua rất thê thảm. Cô quyết định đợi đến khi cô khôi phục thực lực đến thời kỳ đỉnh cao, nhất định sẽ giết tới đây, rửa sạch mối hận ngày hôm nay!
Trước khi đi, cô càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu, quyết định chạy đi tìm Mạnh Bà tâm sự một chút.
“Tiểu Mạnh, hiện tại Diêm Vương còn ăn cơm cô làm đúng không?”
Tiểu Mạnh vừa múc một muỗng canh Mạnh bà cho quỷ hồn đang xếp hàng, vừa gật đầu, “Đương nhiên là tôi làm, trừ tôi ra, cũng không còn đầu bếp nào khác.”
Dương Tam xấu hổ: Đâu phải là không có đầu bếp, mà là những đầu bếp kia đều bỏ mình dưới tài nấu ăn của Tiểu Mạnh mà thôi. Chỉ là mỗi lần nhìn thấy những quỷ sai kia ăn đồ Tiểu Mạnh làm xong sống không bằng chết, cô cảm thấy rất vui sướng, dù sao người bị hại cũng không phải là cô.
Một con quỷ nam nhận canh của Mạnh Bà liền bóp mũi, uống một hớp hết sạch, sắc mặt tái nhợt hiện ra màu đỏ, màu xanh, màu tím, quỷ nam tự bóp lấy cổ của mình, giống như là đang chịu sự tra tấn rất khủng khiếp, lưỡi thè ra thật dài, hai mắt trợn trắng. Nếu không phải anh ta đã chết qua một lần thì nhất định sẽ chết thêm một lần nữa.
Mạnh Bà lắc đầu, những quỷ hồn này thật sự quá đáng thương, mấy trăm năm chưa ăn được thứ gì ngon, mới chỉ uống một ngụm canh mà đã cảm động thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play