Dương Tam chú ý tới ánh mắt của anh, nghiêng đầu hỏi: “Sao vậy?”
Từ Xuân Thâm cân nhắc rồi nói: “Trên đầu cô nảy mầm.”
Dương Tam nghe vậy liền lấy tay sờ lên đầu - không có mà, cô không có sờ thấy mầm cây nào cả.
Từ góc nhìn của Từ Xuân Thâm, bàn tay của Dương Tam xuyên thẳng qua những mầm cây, như xuyên qua không khí, cái mầm nho nhỏ thậm chí còn uốn cong, chạm nhẹ vào ngón tay của Dương Tam, như thể đang trao cho cô một nụ hôn.
Dương Tam sờ một lúc, rất chắc chắn trên đầu mình không có mầm cây nào, nhưng cô không nghĩ rằng Từ Xuân Thâm lại là loại người tùy ý bịa ra những lời nói dối để đùa giỡn…
Cô khẽ cau mày, vậy tức là vật đó không có thực thể sao?
Dương Tam lấy kính chiếu yêu từ vòng không gian ra, nếu là yêu quái, chỉ cần dùng kính chiếu yêu sẽ hiện nguyên hình. Tuy nhiên, trong chiếc gương bóng loáng, Dương Tam chỉ nhìn thấy hình dáng của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play