Đối với chuyện Từ Xuân Thâm không nhận ra cô, Dương Tam rất tức giận. Cho dù cô trở thành một đóa hoa thì cũng là đóa hoa tỏa sáng lung linh nhất, nhìn liền biết là không giống hoa bình thường. Thế mà Từ Xuân Thâm lại không nhận ra cô!!!
Sau đó Từ Xuân Thâm lấy cho cô mấy quả bàn đào, Dương Tam mới miễn cưỡng tha thứ cho anh. Sau khi nếm được ngon ngọt từ trên người Từ Xuân Thâm, cô quyết định lấy lý do lòng mình tổn thương để tống tiền mọi người một lần.
Chí ít quả nhân sâm còn lại trong kho của sư phụ đều bị cô lừa gạt đi hết.
Khi trở thành Kiến Mộc, ý thức của Dương Tam sắp hoàn toàn biến mất, thế nhưng lúc ấy sinh mệnh lực trong cơ thể vốn không thuộc về cô bỗng dưng bộc phát đóng vai trò ngăn cản, mặc dù chỉ là trong chốc lát nhưng cũng đủ để cô bao bọc lấy thần thức của bản thân sau đó phóng ra ngoài.
Mà kí chủ cô chọn chính là gốc cây mà cô và Từ Xuân Thâm dùng máu mình để nuôi dưỡng. Cô không ngạc nhiên khi Từ Xuân Thâm sẽ chăm sóc thật tốt cho gốc cây đó. Nhưng cô không ngờ tần suất tưới máu của Từ Xuân Thâm lại không thấp, cộng thêm linh khí do Kiến Mộc tạo ra, chỉ cần ba năm là cô đã có thể hồi sinh ý thức tỉnh lại lần nữa. Nhưng hiện tại cô quá yếu, ngàn năm tu hành của cô đã biến thành Kiến Mộc bên cạnh, Dương Tam vô cùng buồn bực nên đã quyết định gặm luôn Kiến Mộc.
Hừ, dù sao đây cũng là thân thể của cô, trong tam giới còn ai có tư cách ăn hơn cô chứ! Hơn nữa cô chỉ ăn một ít cành lá, rễ cây để bổ sung dinh dưỡng thôi. Chỉ ăn ngần ấy thì Kiến Mộc sẽ lại lớn lên rồi mọc thêm ra nữa thôi.
Cô không thể không thừa nhận rằng sức sống của Kiến Mộc vô cùng mãnh liệt, hương vị thơm ngon không thua gì bàn đào và nhân sâm, hơn nữa còn là tài nguyên có thể tái tạo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT