Dương Tam nhìn trái cây trước mặt với vẻ mặt buồn bã. Mặc dù tay nghề của Từ Xuân Thâm rất tốt, nhưng khoảng thời gian này cô ăn một ngày ba bữa đều chỉ ăn những thứ này, cho dù có ngon đến mấy thì cô cũng sẽ ngán! Cô muốn ăn thiên địa linh quả! Cô muốn ăn yêu quái! Cô muốn ăn lệ quỷ! Nếu không được thì cho cô vài con Hạn Bạt cũng tốt, cô sẽ không ghét Hạn Bạt có vị như cát nữa. Thậm chí ngay cả Hạn Bạt mà trước đây cô không thích mà bây giờ cũng muốn ăn thì cũng có thể thấy được Dương Tam đã bị ép đến mức nào rồi.
Cô vô cùng đau khổ, cảm thấy đi ra ngoài cùng Từ Xuân Thâm chẳng có lợi gì cả, cho dù chỉ muốn lén ăn một chút cũng không thể.
Cô ngước mắt nhìn Từ Xuân Thâm, trong mắt hiện lên một chút chờ mong không dễ để người khác phát hiện: “Anh không cần quay về đóng phim hay sao?” Từ Xuân Thâm cũng đã xin nghỉ phép một thời gian dài rồi, fan trên weibo thỉnh thoảng còn gọi tên anh.
Từ Xuân Thâm nhàn nhã nói: “Đến tháng 4 năm sau anh mới có việc làm.”
Dương Tam chặc lưỡi, buồn bã nói: “Cái tên Hà Nhất Phàm này làm người đại diện cũng thật là không có đủ tiêu chuẩn, lâu như vậy không để anh lộ diện, không sợ mọi người sẽ quên anh mất hay sao?”
Trong mắt Từ Xuân Thâm tràn đầy ý cười: “Như thế cũng tốt, anh cũng có thể thuận thế lui về tiếp tục tu hành.”
Dương Tâm lập tức nghẹn họng, cay đắng nghĩ cách khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT