Thôn này không lớn, tổng cộng có gần hai trăm hộ gia đình, nghĩa là mỗi hộ gia đình phải trả hơn 1 vạn tệ, thông thường để bọn họ lấy ra 1000 tệ e rằng cũng sẽ rất khó khăn và đừng nói đến phải trả hơn một vạn tệ.
“Nhà ai có có cương thi thì nhà đó trả tiền. Nhà chúng tôi không có cương thi thì tại sao chúng ta phải bỏ tiền ra chứ?”
“Đúng vậy, những cương thi kia còn cắn gà vịt nhà nhà tôi nữa đấy, không bắt bọn họ bồi thường tiền đã là may lắm rồi.”
“Để nhà bà Lữ trả đi, không phải là tình cảm của bà ta và chồng mình rất sâu đậm hay sao? Đừng nói là ngay cả chút tiền đó cũng không nỡ lấy ra đấy.”
Những nhà không có người thân bị biến thành Hạn Bạt thì làm sao bọn họ lại nguyện ý chi một phần tiền ra cơ chứ. Bởi vậy có không ít người kêu la muốn hơn 30 nhà kia lấy ra 300 vạn. Những nhà bị đòi tiền kia đương nhiên cũng không vui. Toàn thôn chia đều thì mỗi nhà chỉ cần lấy ra hơn một vạn, Nhưng nếu chỉ có bọn họ ra tiền thì số tiền phải trả sẽ lên đến hơn 10 vạn. Tuy 1 vạn khiến người ta đau lòng nhưng so với 10 vạn thì nó chẳng là cái gì cả.
“Đây là chuyện lớn của cả thôn chúng ta, những con cương thi kia sẽ gây hại cho cả thôn ta, đương nhiên phải lấy tiền từ quỹ chung ra.”
“Chúng tôi cũng không muốn chuyện này xảy ra, nếu các người nhất quyết chỉ bắt chúng tôi ra tiền. Vậy thì chúng tôi dứt khoát không ở đây nữa trực tiếp dọn nhà cũng được. Cùng lắm thì tất cả mọi người cùng nhau dọn đi để lại mảnh đất này cho bọn chúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT