Dương Tam cảm thấy ấm ức, cảm giác phúc lợi của mình bị xâm phạm.
Từ Xuân Thâm chỉ có thể hứa với cô: "Tất cả đều là của em." Mặc dù anh đã biết địa vị của mình thua xa đồ ăn, nhưng khi đối mặt với hiện thực này, trái tim anh vẫn cảm thấy lạnh lẽo. Người anh thích, cho dù có tức đến hộc máu thì cũng chỉ có thể nhận thua.
Dương Tam thấy thái độ nhận tội của anh không tệ, cảm thấy có thể cho anh chút ngọt ngào: “Vậy em sẽ gửi thêm chút dâu tây và anh đào cho anh, đúng rồi còn có dưa hấu nữa! Gần đây em đang định trồng thêm dưa hấu!”
Đảm bảo lứa dưa hấu sắp tới chắc chắn sẽ vừa to vừa ngọt, nếu chỉ có hai loại thì quá đơn điệu, nên phải phát triển thêm giống mới.
Từ Xuân Thâm nhếch khóe môi: “Được.”
Dương Tam ho một tiếng nói: “Đến lúc đó, em sẽ để anh trúng thưởng.”
Cô cảm thấy quả thật Từ Xuân Thâm thiệt thòi hơn cô rất nhiều, nếu đổi lại là cô, để cô dùng nhân sâm và bàn đào đổi lấy loại trái cây khác của con người thì dù có nói cái gì cô cũng sẽ không vui. Bỗng cảm thấy có chút áy náy, Dương Tam kéo áo anh: “Anh thích ăn trái cây gì? Đến lúc đó em sẽ trồng thử xem. Em sẽ mang hết sách của sư phụ qua đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play