Dương Tam vừa lau máu trên mặt vừa nhìn máu thịt trên đất, lại cảm thấy lãng phí như vậy thật đáng tiếc. Tuy rằng mùi máu thịt của Ma Vương không bằng của Từ Xuân Thâm, nhưng cũng rất mê người.
Từ Xuân Thâm nhìn vẻ mặt của cô, liền đoán được cô đang nghĩ gì, anh nắm lấy tay cô nói: “Thịt đã rơi xuống đất, rất bẩn, không ăn được.”
Dương Tam suy nghĩ một chút: “Nếu không thì đem đi rửa?” Cơ thể của Ma Vương dù nhìn thế nào cũng là món vô cùng dinh dưỡng.
Đối với bản tính thích ăn uống của Dương Tam, Từ Xuân Thâm đôi khi cũng sẽ vô cùng đau đầu, quyết định nhanh chóng nói: “Một lát nữa uống máu của tôi, sạch sẽ hơn.”
Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ dùng từ sạch sẽ để miêu tả máu mình, trong lòng anh chợt cảm thấy buồn bã không thể giải thích được.
Máu Ma Vương và máu Từ Xuân Thâm, dùng đầu gối cũng biết chọn cái nào.
Dương Tam vui vẻ đồng ý, ánh mắt sáng ngời: “Vậy anh đi tắm cho sạch đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT