Dương Tam tiếp tục nhìn chằm chằm Từ Xuân Thâm, chuẩn bị xem khi nào anh thật sự ngủ. Nếu anh giả vờ ngủ thì không thể lừa gạt được cô, dù sao nhịp tim và hơi thở khi ngủ đều khác hoàn toàn với khi thức.
Dương Tam nhìn anh, đột nhiên nhớ tới một chuyện: Cô đã uống xong máu Từ Xuân Thâm đưa cho, hơn nữa còn là ở trong trường hợp như thế, chẳng khác nào trâu gặm mẫu đơn, uống một hơi cạn sạch vô cùng có lỗi với máu của anh.
Trong mắt cô hiện lên một tia áy náy: Lần sau cô nhất định sẽ để máu của Từ Xuân Thâm phát huy giá trị xứng đáng của nó! Trước đó, cô nên bổ sung máu cho anh mới phải. Đúng vậy, máu Kỳ Lân cô cho vào vòng tay không gian đã có thể phát huy tác dụng.
Bị người khác nhìn chằm chằm suốt, dù cho người đó là cô gái anh yêu thì khi Từ Xuân Thâm nhắm mắt lại, cũng cảm thấy áp lực như núi đến mức không thể giả vờ ngủ được nữa.
Anh lại mở mắt ra, bắt gặp đôi mắt xanh như ngọc lục bảo của Dương Tam, đôi mắt ấy luôn tràn đầy năng lượng nhưng lại chứa đựng những cảm xúc phức tạp, bất an có, hổ thẹn có và còn có chút hưng phấn.
Từ Xuân Thâm bỗng có dự cảm không lành: “Em đã làm chuyện gì sai sao?”
Dương Tam lập tức xin lỗi: “Là tôi có lỗi với máu của anh! Lần sau nhất định tôi sẽ chịu trách nhiệm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play