Khi Dương Tam đi lên, đôi mắt nhạy bén của cô phát hiện ra người nằm ở bông hoa gần đó chính là Kỷ Khâm đang bất tỉnh. Vì trước đó cô đã ngủ quên nên không nghe được cuộc nói chuyện cụ thể, nhưng vì miếng vảy kia nên cô đã nghi ngờ Kỷ Khâm.
Từ Xuân Thâm nhìn theo ánh mắt của cô, giải thích: “Anh ta dẫn tôi tới đây, muốn biến tôi thành chất dinh dưỡng của Kiến Mộc.”
Sau đó anh nói với Dương Tam rằng anh đã điều khiển từ tâm đằng và di hài của Kiến Mộc, đồng thời dùng yêu chỉ đạo chi yêu chi thân.
Dương Tam nghe xong giật mình, miệng hơi há ra, nhìn đáng yêu hơn bình thường một chút: “Thế, chẳng lẽ là ở đây một ngày, bên ngoài một năm sao?”
Nếu không thì tại sao Từ Xuân Thâm lại đột nhiên trở nên mạnh đến nỗi ngay cả Kỷ Khâm và Ma Tộc cũng không thể đánh bại anh được.
Trong mắt Từ Xuân Thâm hiện lên một ý cười nhàn nhạt, ý nghĩ vừa thay đổi, một bông hoa tulip từ trong không trung nở ra, trong thế giới tràn ngập năng lượng tà ác, màu vàng này mang đến sức sống và màu sắc khác hẳn.
Dương Tam cầm lấy tulip, ngửi thấy mùi hoa thoang thoảng, mắt chợt sáng lên, kéo tay áo anh: “Vậy anh có thể làm ra nhân sâm, bàn đào sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT