Một lúc sau, Dương Tam nhẹ nhàng thở dài.
“Quá lớn!”
Làm cô không biết nên bắt đầu từ đâu, có nên nói không hổ là thượng cổ Kiến Mộc không? Nguyên hình to lớn đến mức không nói nên lời. Chủ yếu là cành lá màu đen của Kiến Mộc liên tục toát ra ma khí đen. Nếu không ngăn chặn mà để tình trạng này tiếp tục diễn ra thì ma khí này rất có thể sẽ ăn mòn mặt đất, để Dương Tam thanh lọc nhiều tà khí như vậy, cô thật sự không làm được. Còn không bằng ăn hết cho xong chuyện.
Nhìn Kiến Mộc, Dương Tam không khỏi nghĩ tới một vấn đề, nếu cô trở về nguyên hình, liệu cô có to lớn như Kiến Mộc không?
Dương Tam vốn chưa từng trở về nguyên hình, hay nói chính xác hơn là không thể trở về, Dương Tam lâm vào trầm tư, phải, đây là một vấn đề rất nghiêm túc rất đáng suy nghĩ.
"Ba ơi, nhìn kìa! Có người ở đằng kia!" Bánh bao đang nhìn bông hoa chảy nước miếng, kéo tay áo Dương Tam nhắc nhở.
Trước mặt người cha già của mình (dù đã chết), Dương Tam nghe thấy một tiếng "ba” này không khỏi chột dạ liếc nhìn Kiến Mộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT